Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 2609: Thiếu nữ vẽ tranh

Lúc này, châu Thái âm.
Trong lúc này, một vầng trăn tròn trên bầu trời cao, ánh trăng như trút xuống dưới.
Đó là tượng trưng của Đế Đình Thần Nguyệt.
Đế Đình Thần Nguyệt do một vị Đại Đế cực kỳ thần bí sáng lập nên, Nguyệt Đế.
Có người nói, ở trong quá khứ cổ xưa, châu Thái âm đã từng có một vị Cổ Đế kinh tài tuyệt diễm, Nữ Đế Thái âm chứng đạo, thế nhưng bởi vì cùng Đại Đế Thái Dương của châu Thái Dương bắt tay nhau muốn khai sáng con đường Sáng Thế, dẫn đến hắc ám ra tay, đồng thời bị tiêu diệt.
Mà hiện nay Nguyệt Đế, Nhật Đế ở trong thế gian chính là hai vị Đại Đế trưởng thành từ con đường của hai vị Cổ Đế Thái âm, Thái Dương.
Đế Đình Thần Nguyệt nằm ở châu Thần Nguyệt, trên bầu trời của châu Thần Nguyệt, trong ánh trăng sáng mờ mịt xoay tròn giống như không thể chạm đến có một toà Nguyệt cung cực kỳ thần bí, đó chính là chỗ ở của Nguyệt Đế.
Nguyệt Cung lạnh lẽo, sương lạnh bao phủ, ánh trăng màu trắng giống như thác nước đổ xuống, tạo thành một dòng sông ở phía trước Nguyệt cung.
Ở trước cung có một cọc gỗ già cỗi không biết đã chết từ bao nhiêu năm tháng về trước, bên trên cái cọc gỗ, một vị tuyệt thế giai nhân đang nằm ở trên giường ngọc, tự uống với bản thân.
“Thánh Thổ cũng xuất hiện…”
Vị giai nhân tuyệt thế này nói nhỏ, lẩm bẩm nói:
“Thần Vu đã từng nói qua, Lôi sụp Thuỷ tận Kim Thổ diệt, ngọn lửa Thánh Đạo tung bay khắp trời… Lão đã thực sự nhìn thấy được rất nhiều thứ…”
“Ở kiếp này, con đường Sáng Thế cũng sẽ có một chút hy vọng sống hay sao?”
Nàng lẩm bẩm, bỗng nhiên lấy ra một bảng vẽ.
Ở bên trong bức tranh có một toà Tiên Cung nằm bên trong ánh trăng, mơ hồ có thể nhìn thấy được bên trong tiên vụ lượn lờ có một cây Nguyệt Quế sinh trưởng không biết bao nhiêu năm tháng, ở bên gốc cây Nguyệt Quế có một con thỏ ngọc cô đơn lẻ loi.
Bức tranh có tên là “Cung Quảng Hàn”.
Bức tranh này do nàng ngoài ý muốn lấy được cách đây không lâu, khi Đế Đình Thần Nguyệt chiêu nạp đệ tử mới.
Lúc đó cửa ải cuối cùng để chiêu nạp đệ tử cần những đệ tử kia cảm ngộ đại đạo Thần Nguyệt, đo lường tư chất tu hành đại đạo Thần Nguyệt.
Mà có một cô thiếu nữ lại cầm bút vẽ tranh để lại bức tranh này.
“Ta đã thành Đế nhưng cố nhân đều chết hết, cây Nguyệt Quế cũng đứt đoạn, nhìn tranh nhớ người…”
Nữ tử tuyệt đại ở bên trong Nguyệt Cung thở dài một tiếng.
Sở dĩ nàng chú ý tới bức tranh này cũng bởi vì bức tranh này đang thể hiện quá khứ của chính nàng.
Trước kia nàng đã từng chỉ là một con thỏ không buồn không lo đi theo bên người của Nữ Đế Thái âm.
Sau này khi hắc ám phủ xuống, Nữ Đế mất đi, cây Nguyệt Quế cũng đứt đoạn, chỉ còn một mình nàng sống sót, sau đó vẫn kế thừa đại đạo của Nữ Đế, tu luyện cho tới ngày hôm nay.
“Tiên Chủng tiến vào Côn Luân, Thánh Nguyên chảy vào núi Lưỡng Nghi, sáng thế có đợi được thiên biến, sinh tử khó qua khỏi Quỷ Môn Quan…”
Nàng nói nhỏ.
Đây chính là tiên đoán cho Khiêu Đại Thần đã từng để lại.
Lôi sụp đổ, Thuỷ tận, kim thổ diệt, Ngọn lửa Thánh Đạo tung bay khắp trời.
Tiên Chủng tiến vào Côn Luân, Thánh Nguyên chảy vào núi Lưỡng Nghi.
Sáng thế có đợi được thiên biến, sinh tử khó qua khỏi quỷ môn quan.
Hôm nay Lôi Đình đổ nát, Thuỷ Đình bị diệt, Kim Đế cùng với Thổ Đế cũng đều đã biến mất, ngọn lửa Thánh Đạo được đốt lên.
Con đường Sáng Thế… Có thể đi được rồi sao?
Nàng khẽ nói:
“Đi Tiên Thổ, dẫn Tiên Thổ vào Côn Luân.”
Thánh Cảnh Côn Luân chính là một mảnh bí địa giao nhau ở giữa châu Thái âm cùng châu Thái Dương.
Ở trong quá khứ cổ xưa, nơi ấy… Đã từng được Nữ Đế Thái âm cùng với Cổ Đế Thái Dương lựa chọn làm nơi sáng thế.
Hôm nay tất cả tiên đoán của Khiêu Đại Thần đều đã trở thành sự thực… Cuối cùng nàng cũng đưa ra được quyết định của mình.
Đi con đường Sáng Thế.

Ngay lập tức, trong châu Thần Nguyệt, Đế Đình Thần Nguyệt rung động ầm ầm.
“Nữ Đế có lệnh, đi đến Tiên Thổ.”
“Thật tốt quá, cuối cùng chúng ta cũng có thể đi đến Tiên Cổ rồi, lúc này có thể bù đắp con đường Cấm Kỵ không trọn vẹn.”
“Toàn bộ mười tám vị thiên tài mạnh nhất của Đế Đình đều muốn xuất phát, Nguyệt Đình sắp đạt được Tiên Chủng.”
Toàn bộ tu giả của Đế Đình Thần Nguyệt cũng đều rất vui mừng.
Tiên Thổ đã xuất hiện trong một thời gian ngắn, thế nhưng hai đại Đế Đình là Đế Đình Thần Nguyệt cùng với Đế Đình Liệt Nhật vẫn không hề phản ứng.
Bởi vì Tiên Thổ tái hiện tất nhiên sẽ bị hắc ám chú ý đến, nếu như mạo muội hành động thì e rằng sẽ đưa tới họa hắc ám.
Hôm nay người ở trong thiên hạ đều cầu Tiên Chủng, mà hắc ám chưa tới cho nên bọn họ cũng yên tâm rồi.

Từng chiếc phi thuyền đế đạo to lớn xuất hiện ở bên trên Tịnh Thổ Thái âm của châu Thái âm, ở đầu thuyền khắc một vầng trăng sáng thánh khiết đang quay tròn liên tục, phi thuyền bay qua hư không xuất phát về phía Tiên Thổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận