Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 1012 -




“Đoàn trưởng, chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ liền tự sát.” Có người đưa ra ý kiến.
“Không được, nhất định sẽ có người điều tra ra lý do dựa trên thi thể chúng ta.” Thạch Dũng Quân phản đối.
Nếu nhiệm vụ thật sự đơn giản có thể hoàn thành, đoàn trưởng cũng sẽ không suy nghĩ về nó quá lâu như vậy.
Vệ Lăng không trả lời câu hỏi của các đội viên, mà vẫn luôn nhìn chăm chú trực thăng sắp cất cánh.
Trực thăng không lớn, trọng lượng không lớn, đó là nguyên nhân vì sao máy bay lại dừng ở đây tiếp thêm nhiên liệu, bởi vì đây là sân bay duy nhất trong phạm vi ngàn dặm có thể tiếp nhiên liệu cho máy bay.
Mặc dù là sân bay nhỏ, nhưng có thể tiếp nhiên liệu, vì vậy phi công mới lựa chọn hạ cánh.
Máy bay tiếp thêm nhiên liệu bắt đầu bay lên không trung, nếu đến độ cao nhất định, súng không thể bắn trúng, cho nên nhất định phải đưa ra quyết định, thời gian cho nhóm người Vệ Lăng suy nghĩ không còn nhiều lắm.
Đầu Vệ Lăng vừa chạy đua vừa tính kế.
Vài giây sau, hắn lấy một lấy cung từ trong cốp xe ra, cái này là hắn mang ra từ trong nước, là do hắn tự làm, sử dụng vật liệu hàng đầu.
Kéo dây cung, Vệ Lăng không do dự liền nhắm mũi tên về phía máy bay đang cất cánh.
Sau đó nhóm người Tề Quân nhìn thấy mũi tên của Vệ Lăng bay vút ra ngoài trong bóng đêm.
Mũi tên được xử lý đặc biệt, không có phản quang, cũng sẽ không có người nhìn thấy đường đi của mũi tên trong không trung, thậm chí mấy người Tề Quân còn không nhìn rõ mũi tên có bắn không trúng mục tiêu không nữa.
Tốc độ Vệ Lăng cực kỳ nhanh, hắn cấp tốc bắn ba mũi tên, sau khi bắn xong, máy bay đã bay qua đầu bọn họ, sau đó bay về phía xa, độ cao này cho dù dùng súng cũng không thể với tới.
“Đuổi theo.” Vệ Lăng không giải thích, nắm lấy cây cung liền lên xe.
Các đội viên không truy hỏi, mà nghe theo mệnh lệnh của hắn lên xe, đồng thời mọi người đều tiến vào trạng thái cảnh giác tuyệt đối.
Hai chiếc xe jeep chạy băng băng trên mặt đất theo phương hướng của máy bay.
May mắn là thảo nguyên mênh mông, may mắn xung quanh thảo nguyên đều là đường, ô tô mới miễn cưỡng không bị mất dấu máy bay.
Máy bay bay theo hướng mặt trăng, cho dù là buổi tối, Vệ Lăng bọn họ cũng có thể theo dõi, nhưng họ có theo dõi thế nào, tốc độ máy bay hơn ô tô quá nhiều, vài phút sau, trong tầm mắt mọi người, máy bay chỉ còn lại một dấu chấm nhỏ.
Đến lúc này, vẻ mặt mọi người càng nghiêm túc.
“Uỳnh....” Sắc mặt mấy người Tề Quân càng ngày càng u ám, trên không trung xa xôi phát ra một luồng ánh sáng chói mắt, ánh sáng còn sáng hơn mặt trăng lạnh rất nhiều, một chùm cầu lửa từ không trung kéo dài rơi xuống.
Vệ Lăng không nói gì, mà là đạp chân ga, ô tô lại đi với tốc độ nhanh hơn.
Phía sau, sân bay cách đó không xa ồn ào tiếng người, còn có tiếng động xe ô tô, cũng có đèn xa lấp lóe.
May mắn nhóm người Vệ Lăng đã rời đi trước, nếu không sẽ không thể ẩn mình.
Bởi vì bọn họ rời đi sớm vài phút, nên khoảng cách hai bên còn rất xa, đủ xa để bọn họ kịp làm chuyện gì đó.
Mấy người Tề Quân nhìn thấy máy bay rơi, thoáng chốc liền hiểu tại sao Vệ Lăng muốn đuổi theo.
Ba mũi tên vừa rồi của Vệ Lăng nhắm bắn vào bình xăng của máy bay, như vậy bọn họ nhất định phải xóa dấu vết ba mũi tên trước khi có người đuổi tới, không thể để cho người khác mượn cớ.
Hơn mười phút sau, nhóm người Vệ Lăng chạy tới vị trí máy bay rơi.
Lúc này, toàn bộ máy bay đã rơi, ngọn lửa lớn đang thiêu đốt, bởi vì có dầu, áp súc châm du, lửa cực kỳ lớn, lớn đến mức bọn Tề Quân không thể tới gần, chỉ có thể đứng nhìn ở xa.
“Chú ý cảnh giác.” Vệ Lăng nói một câu liền chạy nhanh về phía máy bay rơi.
Vị trí hắn chạy đến là vị trí của bình xăng máy bay, là nơi lửa cháy mãnh liệt nhất, dữ dội nhất, đừng nói mấy mũi tên, có lẽ sắt thiết đều bị lửa đốt tan chảy.
Vệ Lăng vẫn không yên tâm, hắn biết chất liệu của bình xăng không giống nhau.
Cho dù bị lửa thiêu đốt, những cái lỗ do mũi tên hắn bắn ra nhất định sẽ được giữ nguyên, cho nên hắn muốn tiêu hủy lỗ hổng của ba mũi tên đó.
Vệ Lăng suy nghĩ, sau đó lấy từ trên người xuống một quả lựu đạn ném vào phía bình xăng.
Hắn tin tưởng các đồng chí trong nước nhất định sẽ sắp xếp, chỉ là không thể có tác dụng ngay, vì vậy hắn ném lựu đạn về phía bình xăng đang cháy.
“Bùm....” Tiếng nổ vang dội, Vệ Lăng ngã xuống trước một bước, không bị tổn thương gì.
Máy bay đã rơi, cho dù lúc này nổ mạnh cũng không có ai nghi ngờ là cho người gây ra, bởi vì nổ mạnh có nhiều nguyên nhân gây ra, ví dụ như bình xăng dưới ngọn lửa dữ dội cũng có thể phát sinh lần nổ mạnh thứ hai.
Lúc này Vệ Lăng dám dùng lựu đạn tiêu hủy chứng cứ còn có một nguyên nhân, đó là lựu đạn cũng không phải sản phẩm trong nước.
Mà là do hắn giao dịch ở chợ đen có được, cho dù có bị người khác gây chuyện, cũng không liên lụy đến đất nước của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận