Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 115 - Ôm nhau ngủ 1




Đây không phải là hôn môi thật sự, nhưng môi cũng kề môi rồi.
Sau khi ý thức được điều này tượng trưng cho cái gì, mặc kệ là Tần Thanh Man hay là Vệ Lăng đều ngây ngẩn cả người, bọn họ cũng không tách nhau ra ngay mà dường như suy nghĩ mình đã hôn thành thạo chưa.
Hơi thở của hai người đều phả lên mặt đối phương, cũng bao lấy cả người mình.
Tần Thanh Man chỉ cảm thấy tim mình đập thật nhanh, nhanh đến nỗi như muốn chui ra khỏi lồng ngực.
Thình thịch thình thich...
Mỗi một nhịp tim đều chứng minh cô căng thẳng và ngại ngùng đến mức nào.
Đồng thời, Tần Thanh Man cũng có thể cảm nhận được xúc cảm của bờ môi Vệ Lăng, mềm mềm, đàn hồi còn có hơi thở hormone nam tính khiến cô say mê, đây không chỉ là quyến rũ mà còn là sự quyến rũ nam tính theo bản năng.
Trong đôi mắt ngập nước xuất hiện một tia mơ màng, giống như vừa tỉnh lại sau cơn say.
Ma xui quyển khiến làm sao, Tần Thanh Man hơi hé môi ra rồi cả người cô nhiệt tình như lửa.
Lửa nóng, chỉ là ngọn lửa thuần túy nhưng lại có thể thiêu rụi cả một đồng cỏ.
Vệ Lăng vội vã chạy khỏi lều, sau khi hắn chạy ra khỏi lán nghỉ cũng không quên nhiệm vụ của mình, trong tay còn cầm nồi theo, chỉ là bất cẩn khiến muội than dưới đáy nồi dính trên người mình lưu lại chứng cứ cho thấy anh từng "phạm tội".
Vệ Lăng đứng bên cạnh lớp tuyết đọng thật dày, hắn chỉ thấy mặt mình như bị bỏng.
Bỏng đến mức có thể nướng chín khoai lang.
Vừa rồi hắn dựa theo cảm giác chạm vào môi Tần Thanh Man, hôn cô vợ chưa cưới của mình, môi vợ thật khiến hắn lưu luyến quên lối về, cũng khiến hô hấp của hắn nặng nề hơn, càng làm cho hắn không thể ngừng được.
Vệ Lăng càng nghĩ mặt càng nóng.
Cuối cùng, hắn chôn mặt vào lớp tuyết dày kia.
Độ nóng khiến tuyết đọng bắt đầu tan ra, cái lạnh của băng tuyết lại càng khiến Vệ Lăng nhanh chóng tỉnh táo lại.
Vừa rồi, nụ hôn kia của hắn và Tần Thanh Man là ngoài ý muốn, nhưng cũng là điều ắt sẽ xảy ra giữa hai người có tình cảm với nhau.
Nghĩ rõ ràng điểm mấu chốt, Vệ Lăng ngẩng đầu lau tuyết đọng đã tan thành nước trên mặt rồi vui vẻ dùng nồi chứa đầy tuyết đọng sạch sẽ
Hắn nghĩ thông rồi, hắn đã viết báo cáo kết hôn nên có thể nói Tần Thanh Man chắc chắn sẽ là vợ của hắn, đợi sáng ngày mai trở về hắn sẽ giục sư trưởng phê duyệt báo cáo kết hôn của hắn, chỉ cần có được phê duyệt thì hắn và Tần Thanh Man sẽ lập tức đi đăng ký kết hôn.
Chỉ cần có giấy chứng nhận kết hôn, bọn họ sẽ là vợ chồng hợp pháp!
Vợ chồng hợp pháp làm cái gì cũng hợp pháp!
Vừa nghĩa như thế, Vệ Lăng càng quan tâm đến chuyện kết hôn hơn.
Vệ Lăng đổ đầy xuyết xong lo lắng Tần Thanh Man vẫn còn xấu hổ chuyện lúc nãy nên hắn cố ý đi dạo ở bên ngoài một lúc lâu mới trở về lán nghỉ. Lúc này, trong lán đã được ngọn lửa màu quýt chiếu sáng lên, cái chao đèn có chụp đèn bằng thủy tinh cũng được thắp sáng ở trên chạc cây bên ngoài lán nghỉ.
Đèn này dùng mỡ động vật để đốt, khói rất nhiều nhưng soi đường không có vấn đề gì.
Vệ Lăng nhìn ngọn đèn, trong lòng lập tức được lấp đầy.
Trong đêm đen, trong những căn nhà đang đốt đèn sáng kia cũng có một ngôi nhà thuộc về hắn, là người yêu hắn đang chờ hắn về nhà.
Vệ Lăng cầm nồi đi vào lán.
Trong lán, Tần Thanh Man đã đốt một đống lửa lớn, tuy ở đây gần suối nước nóng, có nhiệt độ cao hơn xung quanh, nhưng cũng vì hơi nước của hồ, sau khi hơi nước bay hơi thì độ ẩm cũng sẽ cao, đốt đống lửa lớn có thể giữ được trong lều khô ráo.
Cũng hỗ trợ giấc ngủ ban đêm.
Sau khi đốt củi cháy lớn, nhiệt độ bên trong lán cũng tăng vọt lên nhanh chóng, Tần Thanh Man không mặc nổi áo bông trên người nữa, đã cởi ra treo lên củi khô ở một bên từ lâu, bây giờ trên người cô chỉ mặc một chiếc áo len.
Tuy áo len đã bạt màu, cũng chồng chất đầy miếng vá, nhưng áo này làm từ lông dê nên mặc rất ấm.
Thời kỳ vật chất thiếu thốn, không ai đi châm chọc người nào mặc đồ nhiều vá cả, có cười chê thì cũng cười chê quần áo sạch sẽ hay không.
Vệ Lăng vừa vào cửa đã thấy áo len Tần Thanh Man đang mặc.
Những miếng vá trên áo len cũng không phải nguyên nhân hấp dẫn ánh mắt của hắn, khiến hắn mau chóng dời mắt đi là vì chiếc áo đã phác họa dáng người uyển chuyển của cô.
Có lẽ do Tần Thanh Man ăn uống đầy đủ dinh dưỡng nên cơ thể lại phát triển lần nữa, hoặc có lẽ tại áo len co lại một chút nên chiếc áo len vốn dĩ cô mặc có hơi rộng hôm nay lại hơi chật một chút, chỉ bấy nhiêu thôi đã lộ rõ dáng người xinh đẹp của cô rồi.
"Thanh... Thanh Man, nồi."
Vệ Lăng đỏ mặt đặt cái nồi đựng đầy tuyết xuống rồi vội vàng rời khỏi lán.
Tình hình bây giờ, hắn không dám ở chung với vợ, hắn sợ bản thân sẽ không kiềm chế được trước mặt người mình yêu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận