Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 81 - Bị bán còn giúp đếm tiền 7




Anh hai Diêu cũng coi như thông minh, nhanh chóng theo sau anh cả Chu nói: “Anh cả Chu này, lần trước đến nhà anh anh không có ở nhà, hôm nay vừa vặn gặp mặt, đi, anh em chúng ta cùng nhau, cùng nhau đi.”
Khi nói lời này, tay ở đằng sau lưng cũng giật giật, ra hiệu cho những người mình đem đến mau chóng rời đi.
Lưu Dung ngơ rồi.
Trận này còn chưa bắt đầu đánh lên, mà từng người từng người đã muốn lui quân, thế này thật chẳng đáng mặt đàn ông chút nào.
Đàn ông không đáng mặt đàn ông, một người phụ nữ như bà ta còn ra mặt cái gì nữa, nhân cơ hội cũng chuẩn bị dắt người đi về.
“Đứng lại!”
Tiếng nói như sấm dậy của Vệ Lăng vang lên bên tai mọi người, ngay lập tức khiến mọi người kinh sợ dừng bước, “Nhà họ Tần không phải nơi mọi người muốn đến gây sự thì đến, muốn đi thì đi, vu oan người khác còn muốn bỏ đi sao, không thể được.”
“Vị…..Vị đồng chí này, cậu muốn thế nào?”
Ánh mắt cả Chu nhìn về phía Vệ Lăng mang theo kính sợ.
Vệ Lăng cũng không trả lời anh cả Chu, mà ánh mắt nhìn thẳng vào Tần Thanh Man, “Người mà các người xúc phạm đến là vợ chưa cưới của tôi, muốn giải quyết như thế nào cũng phải theo ý của cô ấy mới được.” Hắn đứng trước mặt mọi người tuyên bố quan hệ của mình với Tần Thanh Man.
Cũng coi như là đem chuyện dự định hôn sự tối hôm qua xác định luôn.
Tần Thanh Man cũng không nghĩ tới Vệ Lăng lại ra một chiêu như này, nhưng cảm giác được người khác bảo vệ, tôn trọng tốt vô cùng, tốt đến mức cô cũng không chấp nhặt một chút tâm tư đùa giỡn của Vệ Lăng nữa.
“Chúng tôi xin lỗi.”
Anh cả Chu cũng nhìn thấy được sự tôn trọng của Vệ Lăng đối với Tần Thanh Man, không muốn lại chịu lạnh dưới trời đông nữa, dứt khoát cúi đầu nhận thua.
Tần Thanh Man lại không muốn bỏ qua cho đám người đến cửa gây sự này dễ dàng như vậy, nhẹ nhàng nói: “Lúc trước khác, bây giờ lại khác, hiện tại cháu không chỉ muốn một lời xin lỗi, mà còn cần mọi người phải bồi thường phí tổn thất tinh thần nữa.”
Nghe xong hai chữ “bồi thường”, Lưu Dung là người không nhịn được nhất, lập tức bùng nổ.
“Dựa vào đâu mà bọn tôi phải bồi thường, cũng không phải chúng tôi đẩy cô, cũng không phải chúng tôi vu oan cho cô, chúng tôi hôm nay đến đây là bởi vì người nhà chúng tôi bị thương, chúng tôi mới là người vô duyên vô cớ bị hại, muốn tiền, muốn lương thực, đều không có đâu!”
Ở cái thời đại thiếu thốn vật tư như này, nếu không phải vì muốn chiếm chút lợi, Lưu Dung mấy người bọn họ cũng sẽ không đến nhà họ Tần gây sự giữa trời đông giá rét.
Suy cho cùng cũng bởi tại cái nghèo.
Vì nghèo khó, tiền tài và lương thực đối với đám người Lưu Dung mà nói chính là mạng của bọn họ.
“Đúng vậy, chúng tôi không có tiền, cũng không có lương thực.” Anh cả Chu cũng mau chóng đến phía sau Lưu Dung ầm ĩ, muốn ông ta dập đầu bồi tội cũng được, nhưng không thể bồi thường tiền lương (tiền tài và lương thực) được. Thời này, nhà nào không phải thắt lưng buộc bụng mà sống, làm gì có ai dư thừa.
“Thanh Man à, cô đổi yêu cầu khác được không, chúng tôi thực sự không bồi thường nổi.”
Nếp nhăn trên mặt anh hai Diêu sâu thêm mấy phần, ánh mắt nhìn về Tần Lỗi cũng mang theo oán hận.
Nếu không phải vợ Tần Lỗi giấu diếm chuyện đẩy người, bọn họ bây giờ cũng đâu đến nỗi phải chịu uất ức như thế này.
Bị nhóm thân thích oán giận, Tần Lỗi chỉ hận trên đất không cái lỗ để ông ta chui xuống.
“Không có tiền? Không có lương thực sao?” Tần Thanh Man nhìn về phía mấy người anh cả Chu.
“Thật sự không có.” Nhóm người đến nhà họ Tần gây sự đồng loạt gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Tần Thanh Man cũng mang theo chút cầu khẩn.
Tần Thanh Man cũng không thật sự muốn đòi bọn họ bồi thường, cho dù những người này có đưa, cô cũng không dám nhận, việc này nếu bị ai mang đi tố cáo, Vệ Lăng cùng cô có liên quan nhất định cũng sẽ không gánh nổi, nhưng cô làm như vậy cũng có mục đích của mình.
Mắt thấy thời cơ đã đến, cô mới đứng trước mọi người nói: “Công điểm sang năm của nhà cháu…..”
Hiện tại là thời đại bao cấp dựa vào công điểm nhà nước để có cơm ăn, Tần Thanh Man ở nông thôn cũng cần phải làm việc, nhưng cô không muốn làm, cũng không biết làm.
“Chúng tôi cho cô công.”
Nhóm người anh cả Chu sợ Tần Thanh Man đổi ý, liền nhìn nhau trăm miệng một lời.
Nhóm người đến nhà họ Tần gây sự hôm nay có khoảng hai mươi mấy người, cùng lắm sang năm mỗi người giúp Tần Thanh Man làm nửa tháng, cũng không mất cái gì.
“Nói miệng không có bằng chứng.”
Tần Thanh Man mừng thầm trong lòng, nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh.
“Viết biên nhận để làm chứng cứ.” Đám người anh cả Chu này thích nghe hát hí, nghe nhiều hí khúc thành ra vô cùng thuận miệng liền tiếp một câu như vậy.
“Được thôi, vậy chúng ta viết biên nhận.” Tần Thanh Man dứt khoát chốt lại.
Bọn người anh cả Chu đều vô cùng vui vẻ.
Trưởng ban anh ninh – Tiền Tương Dương vừa mới chạy tới nơi:…..

Bạn cần đăng nhập để bình luận