Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 1077 - Phiên ngoại 22




Tất cả thành viên của đàn sói, xếp hàng theo địa vị trong đàn rồi lên gặp mặt sói con.
Sói con ngồi cạnh Tiểu Hắc, dù là ngoại hình hay tư thế đều giống y đúc sói đầu đàn Tiểu Hắc này, thậm chí còn oai phong hơn sói bạc con được Tiểu Hắc nuôi dưỡng bên cạnh.
Nhóc con này còn học khí thế đối mặt với bầy sói của Vệ Lăng.
Cứ như vậy, bầy sói đã thần phục sói con.
Nghi thức chia tay cũng chính thức hoàn thành sau mười phút, Tiểu Hắc nhìn Vệ Lăng chằm chằm, nó tru lên một tiếng rồi dẫn đàn sói rời đi. Chúng nó đi rất nhanh, nháy mắt đã biến mất không còn bóng dáng.
Lúc đàn sói đi mất cũng có tiếng sói bạc con tru lên non nớt.
Đây là lời từ biệt của sói bạc con với sói con, cũng là thư khiêu chiến, sau này chúng nó sẽ thường xuyên chiến đấu, đừng quên trên núi còn có nó chờ thằng em trai khốn kiếp này quay về.
Đối mặt với lời khiêu chiến của sói bạc con, sói con nhất định muốn ứng chiến.
Tiếng sói tru non nớt từ hồ nước nóng vang vọng trong không gian rất lâu.
Mấy người Trần Thanh Man xuống núi cũng tốn nhiều thời gian như lúc lên núi vậy. Sở dĩ lâu như vậy là vì trên lưng ngựa đã chất đầy đồ, bọn họ xuống núi cũng chỉ có thể dùng hai cái chân mà đi.
Vệ Lăng với Tần Thanh Man là người trưởng thành, bọn họ có thể đi nhanh, nhưng Sở Sở thì không.
Vậy nên cuối cùng bọn họ vẫn mất ba ngày mới về đến nhà.
Thời gian ba ngày cũng đủ để tuyết rơi dày đặc, may mà mấy người Tần Thanh Mạn đã có chuẩn bị từ trước, mang theo quần áo dày nên cả nhà mới không bị lạnh cóng.
Chuyến lên núi này bọn họ tốn không ít thời gian, dù là Vệ Lăng hay Tần Thanh Man đều đã dùng hết ngày nghỉ phép. Vừa về đến nhà, ngay hôm sau bọn họ đã vội vàng trở lại làm việc, còn Sở Sở thì cậu nghỉ.
Tất cả trẻ em Bạch Thành đều đi học nửa năm, và bọn chúng đều không phải học kỳ đông khi tuyết rơi.
Khi tuyết bắt đầu rơi, cũng là lúc bọn nhỏ chơi đùa hết mình.
Năm nay bởi vì Bạch Thành có ít người tranh đấu hơn nên cả huyện tập trung vào sản xuất. Mùa này bội thu, mọi người đều giàu có, lương thực dư dả, không chỉ những người cha mẹ mới có nụ cười, mà ngay cả bọn nhỏ khi tuyết rơi cũng có áo bông mới để mặc, ăn no mặc ấm, sắc mặt hồng hào, ai ai cũng nở nụ cười tươi.
Tươi cười nhiều đại diện cho sự yên tâm, bình yên, nơi nào cũng tràn ngập tiếng cười.
Cũng ít có mấy người gây náo loạn, công việc của Tần Thanh Man cũng giảm bớt. Sau khi tuyết lớn đến ngập núi thì công xã đã triển khai chính sách công tác mùa đông.
Lãnh đạo công xã đang làm nhiệm vụ.
Mkktj vị lãnh đạo đưa nhân viên đi làm nhiệm vụ trong một tuần, thay phiên nhau, người chưa tới lượt có thể nghỉ ngơi ở nhà, vừa trốn tuyết vừa có thể rảnh rỗi làm chuyện khác.
Ví dụ như Trịnh An Quốc ở đồn Kháo Sơn, ông ấy nhìn trời rồi ước chừng độ dày của tuyết để bắt đầu tổ chức lên núi săn bắn. Có thể săn bắn vào mùa đông hằng năm là sự kiện lớn đối với thôn làng.
Tần Thanh Mạn lúc không đi làm sẽ ở nhà vừa đọc sách vừa ngắm tuyết rơi ngoài cửa sổ.
Hệ thống sưởi của khu gia đình rất ấm áp, hệ thống sưởi vừa đủ, ở nhà mặc áo ngắn tay là được, so với cuộc sống đồn Kháo Sơn vẫn thoải mái và ấm áp hơn. Từ khi được chủ tịch đích thân tiếp đón, bây giờ không chỉ Bạch Thành không dám gây chuyện với cô mà cấp thành phố lẫn cấp tỉnh cũng không kiếm chuyện phiền phức.
Tần Thanh Man trải qua ngày tháng cực kỳ thư thái.
Ngày ngày uống thuốc bổ Đông y do các bác sĩ quân y chỉ định, cơ thể cô cũng tốt hơn nhiều, thần sắc cũng tươi tắn hồng hào hơn so với năm trước.
Vợ chồng hai người cũng có thái độ thuận theo tự nhiên đối với chuyện con cái.
Lúc cần làm đương nhiên bọn họ sẽ làm hết sức mình, với cuộc sống, bọn họ có thái độ cực kỳ hưởng thụ.
Sau khi Hoàng Uyển Thanh kết hôn với Trần Cảnh, rảnh rỗi cũng sẽ tới đồn Kháo Sơn.
Cô ấy không chỉ nhớ nhung đồ ăn của Tần Thanh Man, mà đã quen ỷ lại Tần Thanh Man, gặp chuyện gì cũng tìm Tần Thanh Man hỏi ý kiến.
Tính ra Hoàng Uyển Thanh hơn Tần Thanh Man vài tuổi, tuy kết hôn hơi muộn nhưng lại có con sớm hơn, kết hôn nửa năm đã mang thai, đủ chín tháng mười ngày sinh ra thằng nhóc mập mạp, mang lại nhiều niềm vui mới cho gia đình nhỏ.
Năm 73, Hoàng Hải Quân tới đồn Kháo Sơn, báo cho Tần Thanh Man một tin tức mới. Một vị thủ trưởng đã tái nhậm chức trong thủ đô, tập trung vào khoa học kỹ thuật, giáo dục. Dưới sự chỉ đạo của vị thủ trưởng này, kỳ tuyển sinh đại học được phê chuẩn và tổ chức lại vào ngày ba tháng tư, anh ấy mong Tần Thanh Man sẽ tham gia kỳ tuyển sinh đại học lần này, dựa vào năng lực của Tần Thanh Man, không cần phải ở lại công xã Hồng Kỳ.
Tần Thanh Man hiểu được tâm ý của Hoàng Hải Quân, nhưng cô cũng không ý định tham gia kỳ thi năm nay.
Chỉ đời sau mới biết, kỳ thi đại học năm nay thật sự rất hoành tráng oanh liệt, nhưng cuối cùng vẫn chấm dứt.
Khó khăn cực nhọc thi được thành tích cũng biến thành thứ vô nghĩa, cuối cùng vẫn là một sự đả kích cực lớn.
Lối thoát duy nhất là ủy ban cách mạng phải biến mất, nghiên cứu mới tìm được đường thoát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận