Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 566 -




Hơn nữa, anh ấy cũng không phải kẻ ngốc, Vệ Lăng như thế này rõ ràng là đang ngại vợ mình đối xử với Hoàng Uyển Thanh tốt quá, một người ngoài như anh ấy việc gì phải nhúng tay vào loại chuyện nhà như thế này, não của anh ấy cũng không phải có vấn đề.
Tả Cao Bằng và Viên Hướng Dương thấy Đỗ Hoành Nghị không bị mắc lừa, lập tức nở nụ cười.
Đỗ Hoành Nghị hung hăng trừng mắt với hai người bạn xấu.
"Vợ ơi, em trộn nhân bánh, anh làm trợ thủ cho em." Vệ Lăng không thèm để ý đến động tác mắt của mấy người Đỗ Hoành Nghị, nhường ra vị trí bên cạnh mình rồi nhìn về phía Tần Thanh Man.
"Vâng."
Tần Thanh Man trông thấy mọi người đều đang nhìn mình, liền đi tới bên cạnh Vệ Lăng bắt đầu trộn nhân.
Vệ Lăng và Sở Sở thường xuyên được xem Tần Thanh Man trộn nhân sủi cảo, biết sẽ cho những loại gia vị gì, không cần phải gọi, bọn họ đã rất tích cực chủ động đưa lọ gia vị tới.
Hoàng Uyển Thanh cũng không dám động vào Vệ Lăng, cẩn thận đi tới bên người Sở Sở để giúp đỡ.
Nhiều người nhiều sức, chỉ trong chốc lát nhân sủi cảo đã được trộn xong.
Đến lúc này, nên để mấy người đàn ông như Đỗ Hoành Nghị thể hiện tay nghề của mình, bọn họ bắt đầu nhào những vắt mì đã được trộn xong để thoát hết khí bên trong ra, sau khi nhào gần xong thì bắt đầu cắt bột và cán thật mỏng.
Vỏ sủi cảo không cần phải ủ để lên men, con vỏ bánh bao thì cần phải chờ sau khi lên men mới dùng được.
Phần bột làm bánh bao được để lại rồi phủ khăn ẩm lên đặt ở bên cạnh bếp, điều này giúp làm tăng nhanh tốc độ ủ bột, những người khác thì bắt đầu làm sủi cảo.
Làm sủi cảo ngày 30 Tết yêu cầu tất cả mọi người đều phải tham gia.
Đến cả một người có tay nghề làm sủi cảo không tốt như Hoàng Uyển Thanh cũng không bị người nào chê hết.
Trong lúc làm sủi cảo, mọi người nhỏ giọng nói chuyện với nhau về những phong tục tập quán đặc trưng của quê hương mình, vừa nhộn nhịp lại vui vẻ, ngay cả Hoàng Uyển Thanh cũng quên đi nỗi lo lắng trước đó, cô ấy tràn đầy hứng thú tham gia trò chuyện với mọi người.
Sủi cảo rất nhiều, mọi người phải gói gần một tiếng mới xong.
Sau khi gói xong sủi cảo, bột để gói bánh bao cũng được ủ xong, mọi người lại bận rộn một lúc rồi mới bắt đầu dọn dẹp được.
Giữ lại sủi cảo để bữa tối nay ăn, số sủi cảo, bánh bao sống còn dư lại đều được mang ra ngoài để phơi cho đông cứng lại, nhiệt độ bên ngoài rất thấp, chỉ cần phơi trong chốc lát là đã đông cứng rồi, sau khi đông cứng lại liền có thể cho vào trong tủ lạnh
Có tủ lạnh bảo vệ, đồ ăn không chỉ được bảo đảm vệ sinh và sạch sẽ, mà còn có thể xếp một cách gọn gàng ngăn nắp.
Tủ lạnh của nhà họ Tần thực sự rất thiết thực, trong đồn có một số nhà sau khi nhìn thấy đã tự về nhà bắt chước làm theo.
Vệ Lăng và mấy người Đỗ Hoành Nghị đều có đồng hồ, mọi người căn thời gian để nấu sủi cảo.
Sủi cảo vào nồi, vẫn còn mấy phút nữa mới tới 12:00 giờ đêm.
Thấy người Tần Thanh Man loáng thoáng nghe được tiếng nói sôi nổi của mọi người trong đồn, bởi vì nhà nào nhà nấy đều đã bắt đầu ra ngoài đi đốt pháo.
Pháo ở hợp tác xã cung tiêu không dễ dành được, nhưng những người có tay nghề ở vùng nông thôn vẫn có thể làm ra được pháo đất nổ vang, ăn tết mà, dù sao thì vào thời điểm chuyển giao giữa năm cũ với năm mới, có chút tiếng vang thì mới có không khí của ngày Tết được.
Một đám đàn ông nhà họ Tần dẫn theo Sở Sở và nhóc sói con đi tới trong sân nhà họ Tần.
Sở Sở ôm chặt nhóc sói con vào trong ngực, cậu lo lát nữa pháo nổ sẽ làm cho nhóc sói con bị giật mình.
Mấy người Vệ Lăng cũng không định đốt nhiều pháo, cho nên số pháo lấy ra cũng không nhiều lắm.
Chỉ có mấy dây.
Mở giấy đóng gói ra, bên trong lộ ra những kíp nổ giống y như chân rết.
"Dồn mấy dây pháo lại một chỗ với nhau, nghe cũng vang dội hơn, chứ không thì nhàm chán lắm." Vệ Lăng vừa ra lệnh cho Đỗ Hoành Nghị, vừa dùng tay che kín lỗ tai của Sở Sở.
Đứng gần như vậy, nếu không che tai sẽ rất dễ bị pháo nổ làm cho giật mình.
Vệ Lăng che tai Sở Sở, Sở Sở cũng nhanh chóng che tai của nhóc sói con.
Tiếng pháo nổ vang lên trong đồn Kháo Sơn không phải của nhà họ Tần, mà là từ ngôi nhà ở giữa đồn của Trịnh An Quốc.
Theo tiếng pháo của nhà Trịnh An Quốc vang lên, tựa như phát động tín hiệu, nhà nào nhà lấy đều bắt đầu vang lên tiếng pháo, tiếng pháo nhà họ Tần cũng bắt đầu vang lên vào lúc này, người châm pháo chính là Sở Sở.
Vệ Lăng vốn dĩ lo lắng đứa nhỏ sẽ bị giật mình, cho nên đã hai tay che kín tai của cậu nhóc.
Nhưng trông thấy vẻ hưng phấn khát khao trong đôi mắt của đứa nhỏ, hắn mới biết được so với giật mình, Sở Sở có vẻ càng thích tự mình đốt pháo hơn.
Hiểu rõ điểm này, Vệ Lăng nhận lấy nhóc sói con ở trong lòng Sở Sở, sau đó để Sở Sở đi châm pháo.
Bên trên thanh mồi để châm pháo của đốm lửa, đốm lửa vừa chạm vào kíp pháo, pháo ngay sau đó nổ vang.

Bạn cần đăng nhập để bình luận