Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 474 -




Nhóc sói con vẫn còn đang bú sữa mẹ sau khi ngửi thấy hương thịt không chỉ quẩn vòng quanh dưới chân Tần Thanh Man, mà còn gấp gáp kêu lên áu áu.
Tần Thanh Man nhìn nhóc sói con đã hơn một tháng tuổi, cuối cùng cho nó một ít thịt vụn.
Thịt vụn được băm nhỏ vô cùng, đảm bảo sẽ không khiến nhóc sói còn bị nghẹn.
Nhóc sói con có được thịt vụn liền vô cùng thỏa mãn, mặc dù sau đó lúc mấy người Tần Thanh Man ăn cơm, nó vừa liếm mấy ngụm sữa dê của mình vừa nhìn mấy người Tần Thanh Man, nhưng cuối cùng cũng không tiếp tục làm ầm ĩ nữa, cũng coi như là một đứa nhóc có mắt nhìn.
"Đúng rồi, em có mua một chút gạo nếp, ngày mai chị Mỹ Cầm sẽ mang tới."
"Mua gạo nếp để làm đồ ăn gì ngon hả chị?" Sở Sở thuận miệng tiếp lời, trong đầu cậu bây giờ chỉ có đồ ăn ngon thôi.
Ánh mắt của Vệ Lăng cũng nhìn về phía Tần Thanh Man.
"Mấy ngày nữa khi đại đội mổ lợn sẽ chia cho đồn chúng ta lợn mang về để giết, đến lúc đó em chia chút tiết để làm lòng lợn." Lòng lợn mà Tần Thanh Man định làm không giống với lòng lợn của những người khác.
Lòng lợn mà bọn thím Quế Anh làm chỉ là lòng lợn rồi cho tiết vào là xong.
Còn lòng lợn mà cô muốn làm là lòng lợn cho thêm cả gạo nếp vào nữa cơ.
Loại lòng lợn này lúc cô đi du lịch ở khu tự trị Diên Biên đã từng được ăn rồi, ngon cực kỳ luôn.
Lòng lợn cộng thêm gạo nếp, không chỉ có được sự thơm ngon của tiết lợn, mà còn có mùi thơm nức của gạo nếp, sau khi đun sôi bất kể là cứ như vậy thái ra chấm ăn ngay, hay là để nguội rồi dùng dầu chiên lên thì đều vô cùng ngon miệng, Tần Thanh Man dự tính làm lòng lợn không giống với loại lòng lợn mà mọi người thường làm.
Nghe nói đồn bọn họ có thể được chia ba con lợn.
Lợn ít, người nhiều, tiết cũng phải được chia ra.
Người nào cũng được chia, vậy thì hoàn toàn không đủ để làm lòng lợn đặc tiết, còn không bằng cho thêm một chút gạo nếp để làm ra loại lòng hương vị khác biệt.
Tần Thanh Man tự mình nói xong cũng không nhịn được liếm liếm khóe miệng.
Hương vị thơm ngon trong ký ức có thể được tái hiện dưới tay cô, là điều khiến cô vui vẻ nhất.
Ánh mắt Vệ Lăng lập tức nhìn theo đầu lưỡi của Tần Thanh Man, đầu lưỡi hồng hồng đã thu hút toàn bộ sự chú ý của hắn.
Phát hiện ra ánh mắt của Vệ Lăng, Tần Thanh Man vội vàng ngoan ngoãn, nghiêm chỉnh ngồi xuống.
Tôi thực sự không có ý muốn dụ dỗ Vệ Lăng đâu.
"Chị ơi, lòng lợn làm bằng gạo nếp ăn có ngon không chị?" Sở Sở là người đầu tiên lên tiếng phản ứng trước sáng kiến cải cách đồ ăn của Tần Thanh Man.
"Ăn ngon lắm, sau khi để nguội nướng lên ăn ngon cực kỳ luôn."
Tần Thanh Man nhớ tới hương vị thơm ngon xém xém của lòng lợn dồi gạo nếp khi nướng lên.
"Chị ơi, làm lòng lợn dồi gạo nếp đi chị!" Cách nói của Tần Thanh Man đã chinh phục được Sở Sở, đi theo bên người Tần Thanh Man, cậu đã được ăn rất nhiều đồ ăn ngon mà trước giờ chưa từng được ăn, lần nào lần nấy đều không khiến cậu phải thất vọng.
"Cần anh phải làm cái gì không?" Vệ Lăng nhìn về phía Tần Thanh Man, hắn biết vợ mình cố ý nói ra lời này nhất định phải có dụng ý gì đó.
"A Lăng, sư bộ của anh cũng mổ lợn đúng không!"
Tần Thanh Man là đang nhắm đến tiết heo của sư bộ.
Chủ yếu là gạo nếp không dễ mua lắm, vào thời điểm này, Đông Bắc vẫn chưa phải là vựa lúa của thế giới ở thời đại sau này, ở đây hiện tại chủ yếu vẫn là trồng lúa mì, đậu nành, ngô, khoai tây là chính, thóc lúa còn rất ít, chứ đừng nói đến gạo nếp.
Vệ Lăng lập tức hiểu được ý của Tần Thanh Man.
Nghĩ nghĩ một lúc rồi nói: "Chính sách của sư bộ khi ăn Tết sẽ được nới lỏng một chút, người không phải trực ban có thể uống một chút rượu để sưởi ấm, để anh nhờ đại đoàn trưởng lấy cho một ít."
"Vậy chúng ta tặng cho mấy người đại đoàn trưởng một chút đồ nhắm." Tần Thanh Man cười đến híp cả mắt.
"Ừm." Vệ Lăng rất muốn duỗi tay ra sờ sờ khuôn mặt trắng nõn mịn màng của vợ mình, nhưng cuối cùng bởi vì sự có mặt của Sở Sở mà phải bất đắc dĩ từ bỏ.
Chủ đề kết thúc, người một nhà ăn uống no nê, sau khi thu dọn bát đũa xong xuôi, cả nhà ngồi bên cạnh bếp lò để sưởi ấm, Tần Thanh Man lại lần nữa lấy áo len đã đan xong ra lần lượt yêu cầu Vệ Lăng và Sở Sở mặc thử.
Do sợi len khác nhau, cho nên độ chật rộng cũng không giống, tốt nhất vẫn nên thử cảm giác ở trên người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận