Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 311 -




Hắn nhớ Tần Thanh Man vừa nãy nói đến là rèn luyện thân thể, chuyện rèn luyện thân thể này cùng với đánh nhau là hai ý nghĩa khác nhau.
Sở Sở mở to đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn Vệ Lăng, nói rất tự nhiên: "Trẻ con trong đồn của chúng ta rất hung dữ, hiện tại tất cả mọi người đều đang ủ đông nên không thể nào gặp mặt, sang đầu xuân năm tới trẻ con khắp đồn đều sẽ tung tăng khắp nơi. Sức lực tích lũy cả một mùa đông, sau khi khai xuân mọi người chắc chắn sẽ đánh nhau đó."
Lúc cậu bé nói lời này hai tay nắm chặt nắm đấm, khuôn mặt nhỏ cũng trở nên căng thẳng.
Có thể thấy được cậu lúc này nghiêm túc đến nhường nào.
"Ý của em là có người muốn đánh em sao?" Tầm Thanh Man nghe được ra ẩn ý trong lời nói của Sở Sở.
"Em cũng có thể đánh được người khác!" Sở Sở hung dữ dùng sức vung nắm đấm đang nắm chặt vào trong không khí, đầu xuân năm ngoái chị gái bận rộn đi theo đại đội làm việc kiếm công điểm, ban ngày đều không ở nhà, cậu ở nhà bị không ít những đứa trẻ nghịch ngợm trong đồn gây hấn.
Đặc biệt là có một số đứa nhỏ còn là do anh họ Tần Kiến Quân cố ý khích tướng để đến bắt nạt cậu.
Cậu biết mình nhỏ, không đánh lại được ai, nên cũng không ra khỏi cửa, trốn ở trong nhà mặc dù không bị đánh. Nhưng lại nhìn thấy được trẻ con trong đồn đánh nhau như thế nào, cậu cũng không ít lần bị mấy đứa trẻ con dùng phân bò khô từ xa ném tới.
Nghĩ tới chuyện này Sở Sở vô cùng tức giận.
Năm nay cậu đã có anh rể, anh rể lại lợi hại như vậy, chắc chắn có thể dạy mình đánh nhau. Đợi học được cách đánh nhau rồi, đầu xuân năm tới nhất định phải đi báo thù, báo mối thù bị đáp phân bò!
Tần Thanh Man nhìn thấy dáng vẻ này của Sở Sở lập tức hiểu được nguyên nhân do đâu.
Người dân của đồn Kháo Sơn bọn họ mặc dù tương đối chất phác, nhưng cũng rất dũng mãnh, nếu không dũng mãnh thì mùa đông cũng không dám vào núi để săn bắt.
Thân thủ tốt là được rèn luyện từ nhỏ mà ra.
"Được, anh rể dạy em đánh nhau." Vệ Lăng cũng hiểu ý của Sở Sở, lại nhìn ra được vợ có ý muốn nâng cao thể chất và sức chiến đấu của em vợ, không cần nghĩ, hắn mở miệng đáp ứng luôn.
"Anh rể, thật tốt quá."
Sở Sở vui sướng nhào đến trước mặt Vệ Lăng.
Cậu muốn học theo dáng vẻ của đồ đệ quỳ xuống bái sư phụ như trong kịch, nhưng bởi vì trước giờ chưa từng xem qua, nên cũng không dập ra ngô ra khoai gì cả.
Vệ Lăng không cười, cũng không đỡ đứa nhỏ đứng dậy ngay lập tức, mà là một mặt nghiêm túc: "Sở Sở, bất kể là rèn luyện hay là đánh nhau đều rất cực khổ, nếu muốn đánh thắng người khác không phải chuyện ngày một ngày hai có thể luyện thành, mà phải cần 8 năm, 10 năm. Mỗi ngày không ngừng kiên trì, em có thể kiên trì được không?"
Sở Sở nghe thấy vấn đề này vô thức nhìn về phía Tần Thanh Man.
Vẻ mặt Tần Thanh Man cũng rất nghiêm túc: "Sở Sở, đây là chuyện của bản thân em, em phải tự mình suy nghĩ. Chị chỉ có thể nói với em, nếu em muốn theo A Lăng học đánh nhau, em không chỉ sẽ rất cực khổ, mà còn rất mệt, rất đau đớn. Em cần phải dậy sớm, cần phải kiên trì lâu dài, thậm chí có khả năng vào lúc quá đau em sẽ khóc lóc cầu xin để A Lăng không tiếp tục huấn luyện em nữa."
Sở Sở vẫn còn nhỏ, có thể cũng không hiểu lắm những lời Tần Thanh Man và Vệ Lăng nói.
Nhưng cậu vững chắc tin tưởng một điểm.
Đó chính là học được đánh nhau rồi bản thân có khả năng chưa chắc đã đánh thắng được một đám người, nhưng nếu mà không học, vậy thì cậu sẽ mãi mãi bị người khác đánh.
Cùng với niềm tin kiên định, Sở Sở nhìn về phía Tần Thanh Man và Vệ Lăng trịnh trọng gật đầu: "Chị gái, anh rể, em không sợ cực khổ, cũng không sợ đau đớn, em muốn học, em muốn học đánh nhau!"
Hai chị em ruột với nhau, chị gái không chịu thiệt thòi, em trai làm sao có thể chịu thiệt được.
Tần Thanh Man nhìn thấy sự kiên định trong mắt đứa nhỏ liền nở nụ cười, không hổ là em trai của Tần Thanh Man cô, may mắn không giống tính cách mềm mỏng yếu đuối của nguyên chủ, xem ra tính thích nghi của đứa trẻ vô cùng mạnh, gần đèn liền rạng.
"Quyết định rồi là không thể thay đổi nữa, về sau cho dù em muốn trộm lười cũng không được, chị sẽ để A Lăng ép em rèn luyện." Tần Thanh Man nhấn mạnh lần nữa.
"Vâng chị, chị yên tâm!"
Sở Sở cam đoan với Tần Thanh Man, cam đoan xong nhìn về phía Vệ Lăng.
Có thể học đánh nhau được hay không, mấu chốt phải xem người anh rể Vệ Lăng này có thu nhận hay không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận