Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 777 -




Vốn dĩ Tần Thanh Man định tự đối phía với những kẻ này, nhưng không ngờ người dân đồn Kháo Sơn lại đoàn kết như vậy. Cô còn chưa nói được mấy câu, mọi người đã lần lượt ra mặt bảo vệ cô.
Vả lại, cảm giác được người khác bảo vệ thật ấm áp.
Đối với việc mẹ chồng mình không thể tiếp tục tái đắc cử chức vụ chủ nhiệm phụ nữ công xã, Chung Ái Cần rất khó chịu. Trước đây khi mẹ chồng không thể tái đắc cử, cô ta đã nói xấu Tần Thanh Man với người dân ở thị trấn.
Bây giờ thấy nhiều người như vậy mà không đấu lại Tần Thanh Man, cô ta không kiềm lòng được mà tự mình ra mặt.
Chung Ái Cần bị thím A Vân mắng nhưng vẫn không khôn ra, cô ta đỏ mặt, lớn tiếng nói: "Hộ khẩu của vợ chồng tôi không thuộc đồn Kháo Sơn thì sao, họ hàng của chồng tôi đều là người ở đồn Kháo Sơn, có chuyện gì ở đồn Kháo Sơn mà mẹ chồng tôi không biết chứ!"
"Quả thật mẹ chồng con không biết rõ lắm."
Người trả lời Chung Ái Cần không phải thím A Vân mà là Từ Cao Minh, cha chồng cô ta.
Họ của người dân sống trong đồn Kháo Sơn rất đa dạng, họ nào cũng có.
"Cha." Chung Ái Cần không ngờ người phản bác cô ta lại là cha chồng của mình, mặt cô ta càng đỏ hơn, không ngừng đảo mắt tìm kiếm trong đám người, lúc nãy cô ta còn nhìn thấy mẹ chồng của mình.
Từ Cao Minh vô cùng khó chịu với hành vi bênh vực người ngoài của con dâu, ông ấy đặc biệt nhấn mạnh: "Hai vợ chồng con đã dời hộ khẩu lên thị trấn, có khi cả năm cũng không về đồn Kháo Sơn lấy một lần, sao các người biết ở đồn Kháo Sơn đã xảy ra chuyện gì? Chỉ nói riêng năm ngoái, vì công xã tổ chức tổng tuyển cử cán bộ,mẹ chồng con và cả gia đình con chưa về thăm đồn Kháo Sơn lần nào, mấy tháng nay cũng vậy, bây giờ các người có tư cách gì bàn luận chuyện của đồn Kháo Sơn bọn ta."
"Ông già, ông không thể nói vậy được, dù sao tôi và ống cũng là vợ chồng mà." Trịnh Quế Hoa không định ra mặt vào thời điểm này nhưng không ngờ chồng mình lại nói ra những lời khó nghe như vậy, cho nên bà ấy đành phải lên tiếng.
Từ Cao Minh liếc nhìn Trịnh Quế Hoa: "Bà là vợ của Từ Cao Minh tôi, bà không còn là người của đồn Kháo Sơn. Từ năm ngoái, khi bà biết bản thân không thể tái đắc cử trong cuộc bầu cử của công xã vào năm nay thì bà đã chuyển hộ khẩu lên xã. Hiện giờ, ngay cả tư cách bỏ phiếu dưới danh nghĩa người dân đồn Kháo Sơn cũng không có thì bà có tư cách gì nói bản thân biết rõ mọi chuyện xảy ra ở đồn Kháo Sơn."
Vì không chung sống với nhau trong thời gian dài cho nên tình cảm vợ chồng giữa ông ấy và Trịnh Quế Hoa đã phai nhạt, nếu bà ấy không xen vào chuyện bầu cử thì hai người cũng không đi tới bước đường này.
Hiện giờ, nếu Trịnh Quế Hoa đã muốn phản bội lại người dân đồn Kháo Sơn thì cũng đừng trách ông ấy không nhớ tình cảm vợ chồng.
Từ Cao Minh dự định ly hôn với Trịnh Quế Hoa.
Trịnh Quế Hoa hiểu được sự tuyệt tình trong lời nói của Từ Cao Minh, bà ấy không ngờ chỉ vì một người ngoài mà tình cảm vợ chồng kéo dài suốt mấy thập niên của họ lại tấn vỡ.
Tình huống tại hiện trường khiến mọi người thổn thức.
Tần Thanh Man không ngờ người dân đồn Kháo Sơn lại toàn tâm toàn ý bảo vệ người của mình như vậy, thậm chí còn có người muốn ly hôn để bảo vệ cô.
Thấy Trịnh Quế Hoa phản bội, Trịnh An Quốc và Tiền Tương Dương lập tức hiểu được tại sao Chu Kinh Quốc có thể bố trí cạm bẫy trước cho bọn họ nhảy vào. Bởi vì bên cạnh bọn họ có nội gián, bọn họ không có ý định ép Từ Cao Minh ly hôn nhưng cảm tình với Trịnh Quế Hoa cũng không còn.
Cho dù Trịnh Quế Hoa không thể tái đắc cử chức vụ chủ nhiệm phụ nữ công xã nhưng vẫn có thể tiếp tục làm việc tại công xã, ban đầu, vì muốn bù đắp cho Trịnh Quế Hoa mà bọn họ dự định sẽ sắp xếp cho bà ấy một công việc phù hợp, nhưng có vẻ bây giờ điều đó không còn cần thiết nữa.
Dù sao người ta cũng không cảm kích họ.
Tại hiện trường, rất nhiều người đã mất bình tĩnh, nhưng khác với lúc nãy, bây giờ không có ai nói gì nữa mà tất cả đều lặng lẽ nhìn cửa lớn của công xã. Bấy giờ, Vi Phàm cũng cảm thấy rất bất an và hồi hộp.
Sau một hồi bày mưu đặt kế, dường như bà ta vẫn chưa thể đưa Tần Thanh Man vào tròng được.
"Cô..." Vi Phàm nhìn về phía Tần Thanh Man, bà ta không kiềm lòng được mà lên tiếng lần nữa.
Tần Thanh Man không muốn chờ đợi nữa, nếu đã nhìn rõ được sự phân bổ thế lực trong công xã thì cô sẽ bắt đầu tấn công: "Đồng chí Vi Phàm, từ nãy đến giờ bà luôn miệng vụ cáo cho tôi và chồng tôi, đồng chú Vệ Lăng, nhưng tất cả cũng chỉ là suy đoán của bà. Bây giờ tôi hỏi bà một câu, nếu tôi chứng minh được lời nói của bà là sai sự thật thì bà sẽ chịu trách nhiệm chứ?"
Vi Phàm: Làm sao bà ta chịu trách nhiệm nổi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận