Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 424 -




Trước đây mấy người này cũng từng đi đến nông trường Hồng Kỳ đánh nhau, ít nhiều cũng biết một chút ân oán giữa nhà Tần Thanh Man và nhà họ Vạn.
Coi như có một số người không đi đánh nhau, cũng biết người nhà họ Vạn làm việc có bao nhiêu xấu xa.
Cho nên theo người đầu tiên sỉ vả Vạn Minh Tích, một người khác cũng mở miệng: “Đây không phải em vợ nhà lão Tần sao, nghe nói nhà mấy người không phải đã dọn đến nông trường Hồng Kỳ lâu rồi sao? Cũng đã đi hơn một năm rồi không báo tin cho nhà lão Tần, hôm nay sao mặt trời mọc từ phía tây, đến nhận thân vậy?”
“Đây chẳng phải nghe nói con bé Thanh Man gả chỗ tốt liền tới qua lại sao?”
“Tôi nghe nói vào ngày giỗ hai vợ chồng lão Tần, người nhà họ Vạn mấy người không ai đến thăm, hôm nay đột nhiên đến thăm, không phải thấu nhà họ Tần phát đạt muốn đến chia chát chứ?”
“Tôi nghe nói người nhà họ Vạn đã theo sai chủ, hiện tại cuộc sống ở nông trường không dễ sống, bây giờ chạy đến đồn Kháo Sơn bọn tôi không phải muốn tính toán nhà họ Tần chứ, nhà họ Tần đúng là đã xuất hiện một đồng chí làm Trung đoàn trưởng quân đội.”
“Đúng thế, người nhà lão Vạn, hôm nay mấy người đến thăm không biết có phải có ý xấu không.”
Khoảng thời gian này Tần Thanh Man mối quan hệ, chung sống với người trong đồn rất tốt, mọi người thấy người nhà họ Vạn lập tức cảnh giác, trong lời nói cũng đều là thăm dò và sỉ vả người nhà họ Vạn các kiểu.
Cả nhà họ Vạn lập tức bị mọi người chọc tức đến mặt đỏ bừng.
Dù ý bọn họ là ý này, nhưng bị người ta nói thẳng ra đó có khác gì vả vào mặt bọn họ.
“Cậu Thanh Man, tôi nói hay mấy người đừng đến thăm nữa, nếu tôi là ông, tôi cũng không ném cái mặt này đi nổi, tôi nói mấy người, chị gái, anh rể mất ngay cả hai đứa cháu ngoại cũng không nhận, bây giờ nhà mấy người đến xui xẻo, thấy được hai đứa cháu sống tốt lại đến quấy rầy, thật sự quá mất mặt.”
Người của đồn Kháo Sơn không chỉ sức lực đánh nhau tốt, mà mắng người, nói lời độc địa cũng rất có bản lĩnh.
Suýt chút nữa chọc mấy người Vạn Minh Tích tức chết.
Vạn Lâm tức giận nghiêm trọng nhất.
Cô ta là một cô gái chưa chồng còn chưa từng chịu thua thiệt như vậy, cũng chưa từng bị chọc tức như thế.
Mấy người Vạn Minh Tích không thể trả lời người dân đồn Kháo Sơn, chỉ có thể đi về phía nhà họ Tần mặt đơ như khúc gỗ, chỉ là bọn họ coi những lời châm chọc như gió thoảng qua tai, cho rằng những người này ghen tị nhà họ Vạn bọn họ có họ hàng tốt như vậy.
“Cậu Thanh Man, bọn tôi không thể không nói một câu khâm phục với cả nhà mấy người, da mặt nhà ông dày như vậy, bọn tôi không hiểu được, cũng không học được, ha ha ha—”
Có người cười ầm lên.
Những người khác cũng đùa theo: “Đúng thế, cậu Thanh Man, nhà ông cũng phô bày kiểu nịnh bợ tới cấp cao nhất rồi, lại còn có thể cho rằng chị em Thanh Man sẽ tha thứ cho mấy người, nếu tôi là Tần Thanh Man, tôi mẹ nó không dùng chổi đuổi mấy người ra khỏi đồn, tránh cho mấy người dẫm dơ đất của đồn bọn tôi.”
“Đúng thế, thật không phải con người, trước kia hai chị em Tần Thanh Man khó khăn như thế mấy người cũng không giúp chút nào, hiện giờ thấy người ta sống tốt liền đến bắt quàng làm họ, thật sự không biết xấu hổ, không biết ngượng.”
“Bọn tôi đều xem thường mấy người.”
Đại đa số đội ngũ quét tuyết của đồn Kháo Sơn đều là người trẻ tuổi, người nào cũng miệng lưỡi sắc bén, lời nói với người nhà họ Vạn cũng đủ độc địa.
Lập tức chọc cả nhà họ Vạn vô cùng tức giận, còn không thể tranh chấp với người ta.
Bởi vì lời người ta nói đều là sự thật.
Hơn nữa người nhà họ Vạn cũng có thể nghe ra sự bảo vệ Tần Thanh Man trong lời nói của những người này, đối mắt nhìn nhau một cái, Vạn Lương với cha mẹ càng không buông bỏ con đường Tần Thanh Man này.
Bọn họ hiện tại ở nông trường Hồng Kỳ đã cùng đường rồi, giễu cợt và hành hạ có nhiều đi nữa bọn họ cũng chịu rồi, cũng không quan tâm mấy câu khó nghe của người đồn Kháo Sơn, chỉ làm như không nghe thấy.
Bọn người Vạn Minh Tích và Vạn Lương lựa chọn ẩn nhẫn tiến về phía trước.
Vạn Lâm tức chết rồi, nhịn không được còn nói: “Đây là chuyện của nhà bọn tôi với nhà họ Tần, có liên quan gì tới mấy người, có bản lĩnh mấy người cũng lôi kéo quan hệ với Tần Thanh Man đi, không liên quan thì im miệng, còn không phải ghen tị với bọn tôi, ghen tị đến mức mặt biến dạng.”
“Bọn tôi ghen tị ư?”
Có người thấy Vạn Lâm nói chuyện lập tức hăng hái: “Bọn tôi ghen tị với mấy người cái gì, ghen tị sự mất mặt của mấy người, hay ghen tị mặt mấy người dày, ở nông trường Hồng Kỳ lăn lộn không nổi nữa, làm người cũng không biết khiêm tốn một chút, nhà ai có họ hàng như mấy người mới thật sự xui xẻo tám đời.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận