Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 298 -




Giọng của Vệ Lăng không được coi là trầm thấp nhưng khi hắn kể chuyện, giọng hắn trầm hơn bình thường mấy phần, rất dễ cuốn người nghe vào những cảnh chiến tranh trong lời nói của hắn.
Cả Tần Thanh Man lẫn Sở Sở đều vô thức nín thở.
Hai cặp mắt giống hệt nhau nhìn Vệ Lăng không chớp.
Theo câu chuyện của Vệ Lăng, hai chị em chìm trong sự tàn khóc, lạnh lẽo như băng của chiến tranh.
Câu chuyện của Vệ Lăng chưa kể được bao lâu, Sở Sở đã ngủ thiếp đi.
Không phải cậu nhóc không muốn nghe tiếp mà là cậu không thể cưỡng lại cơn buồn ngủ đang kéo đến. Bình thường đến giờ đi ngủ, dù cậu nhóc có cố mở đôi mắt tràn đầy khát khao muốn nghe kể chuyện thì cũng không thoát được thứ gọi là đồng hồ sinh học.
Ngay khi hơi thở đều đặn Sở Sở truyền đến, Vệ Lăng ngừng kể chuyện.
Tần Thanh Man không giục hắn, cũng không phát biểu quan điểm của mình, cô bình phục lại cảm xúc đang đắm chìm trong câu chuyện, sau đó vén chăn của Vệ Lăng lên, rúc vào lòng hắn.
Ôm hắn thật chặt.
Thấy vợ chủ động tới gần, Vệ Lăng không nói lời nào mà nghiêng người vươn tay ra ôm chặt lấy eo vợ mình, vùi đầu vào cổ Tần Thanh Man.
Hai vợ chồng ăn ý không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm nhau.
Cảm nhận nhịp tim và nhiệt độ cơ thể của nhau.
Thời gian trôi qua, trong căn phòng yên tĩnh, Tần Thanh Man đã bình ổn được tâm trạng dần chìm vào giấc ngủ. Chớ thấy hôm nay cô không đốt than đá, lắp bếp lò mà chỉ nấu một bữa tiệc lớn vậy thôi chứ thật ra nấu cơm không chỉ tốn thời gian mà còn tốn rất nhiều sức nữa.
Bận rộn cả ngày, cô đã mệt mỏi lâu rồi.
Hôm nay sau khi nghe Vệ Lăng kể chuyện, Tần Thanh Man trái lại cảm thấy yên tâm hơn.
Cả người buông lỏng, tinh thần cũng thư giãn, hiển nhiên cơn buồn ngủ cũng kéo đến.
Vệ Lăng nhìn vẻ mặt an tĩnh của vợ mình, lại nhìn ngọn đèn dầu bên cạnh, cuối cùng vẫn không nỡ buông vợ ra, để vợ quấn lấy mình nhắm mắt lại yên ổn chìm vào giấc ngủ.
Không phải chỉ tốn chút dầu thắp đèn qua đêm thôi sao, hắn vẫn chi nổi.
Sau khi một nhà ba người chìm vào giấc ngủ, chiếc bếp lò bằng thép vẫn miệt mài tỏa nhiệt.
Cục than đá lớn nhiều năng lượng và cháy rất tốt, bụng lò chuyển sang màu đỏ khi than bị đốt cháy hoàn toàn, không ngừng tỏa nhiệt. Nhiệt độ đủ để sưởi ấm phòng phía tây. Vốn dĩ dùng lửa sưởi thế này sẽ khiến không khí vô cùng hanh khô nhưng do khí nóng tỏa ra từ ấm nước nên trong phòng vẫn đủ độ ẩm.
Không khô, không ẩm ướt còn ấm áp như mùa hè.
Ba người nằm trên giường ngủ an ổn, thoải mái hơn cả trước đây.
Ngay cả Tần Thanh Man vốn sợ lạnh cũng có thể cảm nhận được hơi ấm từ trong giấc ngủ, giường ấm áp, Vệ Lăng nóng hầm hập, căn phòng ấm cúng, cô không chỉ duỗi chân vén chăn lên mà còn chen vào người Vệ Lăng.
Đệm thịt vẫn thoải mái hơn chiếc giường cứng.
Điều kiện của nhà họ Tần có hạn, tuy ba người ai đều dùng chăn đệm của mình nhưng đều là đồ dơn, đệm giường cũng tương đối mỏng nên khiến cho Tần Thanh Man vốn quen ngủ trên đệm Simmons cảm thấy không quen.
Lúc này trong phòng không lạnh nên cô có thể nằm thoải mái nhất có thể.
Nửa đêm, Sở Sở tỉnh giấc, vừa mở mắt ra cả người liền cứng đờ.
Một lúc sau, cậu từ từ ngồi dậy trong ánh đèn sáng rực.
Vén chăn lên, cúi đầu nhìn vũng địa đồ rất to trên giường mình, cậu mở to hai mắt mờ mịt không biết làm sao.
Vệ Lăng ngủ rất cảnh giác, hắn có thể ngủ sâu ở một nơi an toàn, nhưng luôn có thể tỉnh táo lại ngay lập tức trước khi có hình huống ngoài ý muốn xảy ra. Tỉnh ngủ, hắn không chỉ nhìn thấy Tần Thanh Man không đắp chăn mà còn phát hiện ra Sở Sở có gì đó khác thường.
Sở Sở đang ủ rũ nhìn vũng nước thấy Vệ Lăng mở mắt.
Điều đầu tiên cậu nhóc làm không phải là xin giúp đỡ mà nhanh chóng nằm xuống, sau đó kéo cao chăn che mặt mình lại.
Giả vờ ngủ.
Cậu nhóc năm tuổi cũng đã biết xấu hổ, biết thẹn thùng.
Vệ Lăng: ...
Hắn tập luyện võ, không chỉ có thị lực tốt, thính giác tốt, mà mũi cũng thính nữa.
Trong căn phòng ấm áp này, hắn ngửi được một mùi gì đó thoang thoảng, mùi rất nhẹ nhưng lại mạnh mẽ chứng minh sự tồn tại của mình.
Biết cậu nhóc không cố ý, Vệ Lăng cũng không vạch trần, hắn cẩn thận tách Tần Thanh Man ra khỏi người mình sau đó đắp chăn cho cô, rồi yên lặng đứng dậy, sau khi đứng dậy đi đến phòng khách đốt bếp lò.

Bạn cần đăng nhập để bình luận