Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 691 -




Hoàng Uyển Thanh nghĩ đến chuyện này của Cao Diệp Phương bỗng nhiên một chút đồng tình cũng không còn, mặc kệ Cao Diệp Phương và Triệu Thiên Thành đến cùng là có chuyện gì xảy ra, đều không quan hệ gì với cô ấy, bây giờ cô ấy ngay cả bản thân mình đã không lo nổi, không giúp được Cao Diệp Phương.
Nghĩ đến chuyện này, Hoàng Uyển Thanh hoàn toàn bình tĩnh trở lại.
Không vì Cao Diệp Phương mà bất bình nữa.
Cao Diệp Phương còn có đầu óc hơn cô ấy, nếu như chính Cao Diệp Phương không giải quyết được, cô ấy làm sao có bản lĩnh giúp người chứ, lại nói, bây giờ cô ấy đã đủ phiền phức cho Tần Thanh Man và Vệ Lăng, sao lại không biết ý mà mang phiền phức đến cho anh trai và chị dâu được
"Uyển Thanh, nghe nói em không ở ký túc xá? Vậy chỗ đó ở thế nào, có an toàn không?"
Cao Diệp Phương không biết Hoàng Uyển Thanh trong thời gian ngắn đã thông suốt, cô ta còn tưởng rằng mình phen này đã lấy được sự đồng tình của Hoàng Uyển Thanh, tranh thủ thời gian cố ý chuyển chủ đề chính.
Hoàng Uyển Thanh nhìn Cao Diệp Phương, lại giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ một chút, nói: "Đến giờ làm việc rồi, cô đừng ngáng đường tôi, tôi còn phải đi làm." Cùng Cao Diệp Phương nói chuyện, bữa sáng cô vẫn chưa được ăn.
Không biết bây giờ đến còn được ăn điểm tâm hay không.
"Uyển Thanh..." Cao Diệp Phương không nghĩ tới Hoàng Uyển Thanh lại chuyển chủ đề nhanh như vậy.
"Cô không đi làm sao?" Hoàng Uyển Thanh bất mãn trừng Cao Diệp Phương một chút, vòng qua Cao Diệp Phương đi mất, nếu không phải nể tình hai người quen biết cô ấy sớm đã đi vòng qua.
Vừa sáng sớm đã gặp người này, thật sự là xui xẻo.
Hoàng Uyển Thanh đối với chuyện Cao Diệp Phương muốn ở cùng ký túc xá với mình vẫn rất để ý.
"Uyển Thanh, em phải tin tưởng chị, chị thật sự không có lừa em, lúc trước chị cũng là bị người khác lừa, ảnh chụp kia chị thật sự cho rằng đó là anh Tề." Cao Diệp Phương có thể nhìn ra sự ghét bỏ của Hoàng Uyển Thanh đối với mình, trong lòng âm thầm hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không dám cản người.
Hoàng Uyển Thanh này cô ta đã sớm biết, đừng nhìn người này tương đối ngây thơ, tính tình thật sự rất quật cường, có thể người thân không nhận.
Bằng không thì cũng sẽ không trái ý người nhà mà tự ý vụng trộm chạy đến cái nơi rừng thiêng nước độc này.
"Cao Diệp Phương, lời của cô nói một chữ tôi cũng không tin, về sau cô đi dương quan đạo của cô, tôi đi cầu độc mộc của tôi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, sau này cô ở nông trường đừng dùng tên tuổi của tôi để lừa bịp, còn dám tung tin đồn nhảm gây chuyện, tôi nhất định sẽ cắt đứt quan hệ họ hàng với cô trước mặt mọi người."
Giọng Hoàng Uyển Thanh trong trẻo rõ ràng nhưng lời nói khiến Cao Diệp Phương tức giận đến suýt chút thổ huyết.
Trước đó cô ta biểu diễn nửa ngày cũng không cảm động được Hoàng Uyển Thanh, Hoàng Uyển Thanh, con nhỏ chết tiệt này còn dám uy hiếp muốn cắt đứt quan hệ họ hàng với cô ta, thật sự là đáng hận!
Cao Diệp Phương thiếu chút bị Hoàng Uyển Thanh làm cho tức chết.
Nhưng cô ta lại không thể không nhanh chóng đi làm, là thanh niên trí thức xuống nông thôn, công việc của cô ta là được phân, nếu vô cớ bỏ bê công việc, không chỉ ảnh hưởng đến thành tích mà ngay cả tiền lương, khẩu phần lương thực, đều sẽ bị ảnh hưởng.
Bất đắc dĩ, Cao Diệp Phương chỉ có thể đi làm trước.
Cô ta dự định sẽ lại tìm một thời điểm phù hợp nói chuyện với Hoàng Uyển Thanh.
Hoàng Uyển Thanh là người dễ mềm lòng, dù sao cô ta cũng là chị em họ hàng thân thiết với đối phương, coi như không nhìn mặt cô ta, cũng phải nể mặt mẹ cô ta một phần, Hoàng Uyển Thanh sớm muộn cũng sẽ giúp cô ta, từ nhỏ cô ta không ít lần tính kế Hoàng Uyển Thanh như thế.
Cao Diệp Phương rời đi, dáng đi hơi run rẩy.
Đêm qua, cô ta thật sự đã vất vả đến hơn nửa đêm, Triệu Thiên Thành giày vò cô ta nhiều lần, ban đầu cô ta cứ nghĩ chỉ có như vậy, kết quả sau khi Triệu Thiên Thành mệt mỏi ngã đầu đã ngủ ngay, cô ta cũng không biết là người đàn ông nào từ dưới giường chui ra ngoài.
Người này nửa đêm nghe góc tường, đã sớm kìm nén không được.
Thế là ngay hung ác giày vò cô ta mấy lần trước mặt Triệu Thiên Thành.
Triệu Thiên Thành nằm trên giường ngủ, hai người cách Triệu Thiên Thành vô cùng mà gần dây dưa với nhau, loại cảm giác da đầu tê dại kia khiến Cao Diệp Phương bây giờ nhớ tới run chân đến mức không nhấc nổi bước.
Quá điên cuồng.
Đêm qua dù là thời gian nào trong túc xá cũng đều làm cho cô ta hưng phấn đến cực hạn hơn đêm trước đó.
Bây giờ Cao Diệp Phương chỉ cảm thấy may mắn là bản thân nhất quyết không phát ra âm thanh, Triệu Thiên Thành từ đầu đến cuối chỉ gọi tên Hoàng Uyển Thanh, nếu tên đàn ông kia biết chân tướng, cô ta không dám tưởng tượng hậu quả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận