Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 582 -




Sau đó liền trông thấy mấy người Đỗ Hoành Nghị đang bị đám nhỏ vây quanh.
Ba người Đỗ Hoành Nghị mặc dù thỉnh thoảng cũng có tới nhà họ Tần, nhưng bởi vì bọn họ là đồng đội của Vệ Lăng, cho nên trong tình huống bọn họ chưa biết gì cả thì danh tiếng của ba người bọn họ ở đồn Kháo Sơn đã cao vô cùng rồi.
Mọi người trông thấy ba người Đỗ Hoành Nghị, ai nấy đều nhiệt tình lên tiếng chào hỏi.
Cách chào hỏi của những người dân nông thôn đều vô cùng chất phác, mộc mạc.
Chính là hỏi đã ăn cơm chưa, có muốn vào trong nhà ăn chút gì không, hoặc là dứt khoát hơn nữa thì trực tiếp nắm lấy nắm hạt không nhét vào trong tay ba người.
Ở nơi này có bọn họ, nếu nói đến hạt dưa, khả năng cũng không có nhiều lắm, nhưng đã nhắc đến hạt thông, thì hầu như nhà nào nhà nấy đều có rất nhiều.
Hạt thông ở thời đại này cũng không đắt giống như ở thời hiện đại, chỉ là món đồ ăn vặt đơn giản lúc buồn miệng của những người nhà nông.
Đối diện với sự nhiệt tình của người dân đồn Kháo Sơn, trên mặt ba người Đỗ Hoành Nghị cũng tràn đầy tươi cười.
Chuyện kéo bọn họ vào trong nhà ăn cơm, vậy thì phải kiên quyết từ chối, nhất trí dùng danh nghĩa của Tần Thanh Man để thoái thác, còn nếu như cho hạt thông, bọn họ đều nhận lấy hết.
Không nhận cũng không được, nếu không các thôn dân cũng sẽ không thả bọn họ đi.
"Chàng trai trẻ, các cháu đã kết hôn chưa?" Cuối cùng, có một dì nhịn không được lên tiếng hỏi vấn đề mà ai cũng đang quan tâm.
Lời này vừa thốt ra, hiện trường lập tức trở nên an tĩnh lại.
Ba người Đỗ Hoành Nghị và Tả Cao Bằng cảm thấy vô cùng khó xử, nói thật thì lại sợ thôn dân quá nhiệt tình giới thiệu cho bọn họ, còn nếu nói dối thì lại không phù hợp với thân phận của bọn họ, điều này dễ làm tổn thương đến sự thân thiết một nhà giữa quân với dân.
"Sở Sở, sao mọi người vẫn chưa trở về nhà thế, đang tìm mọi người về ăn cơm đây này."
Tại lúc mấy người Đỗ Hoành Nghị đều đang cảm thấy khó xử, giọng nói của Tần Thanh Man đúng lúc truyền tới, không chỉ như vậy, người cũng xuất hiện ngay trước mắt mọi người.
Ngoại trừ Tần Thanh Man, còn có Hoàng Uyển Thanh cả người quần áo mới theo phía sau Tần Thanh Man đến đây.
Ngoài việc là người Kinh thành, Hoàng Uyển Thanh còn là phần tử tri thức, trên người tự nhiên mang theo một cỗ khí chất văn nhân khác hẳn với những cô gái ở đồn Kháo Sơn.
Trông thấy Hoàng Uyển Thanh, trong mắt mọi người đều hiện lên để thất vọng.
Một số người vô cùng động lòng đối với chuyện hôn nhân của ba người Đỗ Hoành Nghị cũng đều từ bỏ ý định, ba người Đỗ Hoành Nghị vừa nhìn là biết họ là những sĩ quan có cấp bậc khá cao trong sư bộ XXX, người như vậy sẽ không thể nào cưới một cô vợ ở nông thôn được, nếu có muốn cưới thì khẳng định bọn họ cũng sẽ cưới những người làm công tác văn hóa giống như Hoàng Uyển Thanh vậy.
Nghĩ rõ điểm này xong mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó nhiệt tình chào hỏi Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man cũng nhân cơ hội này giới thiệu Hoàng Uyển Thanh với mọi người.
Mọi người nghe thấy chuyện Hoàng Uyển Thanh là em gái của Vệ Lăng xong lại càng trở nên nhiệt tình hơn mấy phần.
Chờ đến khi nhóm người Tần Thanh Man về đến nhà, bất kể là Tần Thanh Man hay Hoàng Uyển Thanh, trong túi áo đều được nhét đầy ắp mấy nắm hạt thông thơm ngào ngạt.
Bước vào cổng nhà họ Tần, Đỗ Hoành Nghị nhịn không được lau lau mồ hôi ở trên trán.
Vừa nãy anh ấy thực sự rất căng thẳng, trước giờ anh ấy nào đã gặp phải trường hợp náo nhiệt như vậy, nhóm các dì các thím vừa nãy tựa như muốn ăn tươi nuốt sống mấy người bọn họ vậy.
Thực sự quá là đáng sợ luôn.
Trong lòng Đỗ Hoành Nghị có chút ưu tư, Tả Cao Bằng và Viên Hướng Dương cũng kinh hãi không thôi.
Nhân dân nhiệt tình quá, làm bọn họ có hơi không chống đỡ nổi.
"Làm sao vậy, không phải mấy người đang dự định kết hôn sao, có người giới thiệu cho thì lại hoảng thành dáng vẻ này thế hả?" Tần Thanh Man đã vô cùng quen thuộc với mấy người Đỗ Hoành Nghị, mấy câu nói đùa cũng dễ dàng thuận miệng nói ra được ngay.
Nếu như không phải vừa nãy trông thấy mấy người Đỗ Hoành Nghị khó xử, cô cũng sẽ không ra mặt giải vây.
"Em dâu à, chúng ta dự định kết hôn, nhưng dù sao cũng phải gặp được người mình thích mới được chứ." Đỗ Hoành Nghị vừa trả lời Tần Thanh Man vừa đem nhóc soi con ở trên vai ôm xuống.
Nhóc con này đã ngồi ở trên vai anh ấy khá lâu rồi đấy.
"Các anh còn chưa gặp mà sao đã biết là không phải người mà các anh thích chứ." Tần Thanh Man nhận lấy nhóc sói con, vừa nhận vừa cười trêu Đỗ Hoành Nghị.
"Dựa vào trực giác đấy em dâu ạ." Đỗ Hoành Nghị có một loại trực giác cảm thấy vợ của anh ấy sẽ không phải là người của đồn Kháo Sơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận