Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 269 - Ăn vụng 1




Tần Thanh Man hôn người ta rồi, miệng ngọt, tim ngọt, Vệ Lăng được hôn cũng là ngọt từ miệng đến trong lòng, vì sự ngọt ngào này, hắn đem phiền não vừa nãy ném hết ra sau đầu, vợ cũng đã nói là không có vấn đề, vậy thì nhất định không có vấn đề gì.
Loại việc như tiến vào quân đội này không thể dùng tình cảm để nói chuyện được, không có bản lĩnh thì ai cũng không thể vào.
“A Lăng, về sau có ai dùng danh nghĩa của em đến tìm anh xin được “quan tâm”, anh cứ trực tiếp từ chối, nếu không từ chối được thì đẩy cho em, để người đó đến tìm em.” Tần Thanh Man rất có kinh nghiệm xử lý loại chuyện như thế này, kiếp trước cô cũng đã từng xử lý không ít.
Kiếp trước cô từ nông thôn dốc sức nỗ lực lên thành phố, sau khi thành đạt, một đám họ hàng chạy tới để bấu víu quan hệ, đều là muốn nhờ cô giúp đỡ.
Không phải vay tiền thì chính là xin sắp xếp công việc trong thành phố cho con cái.
Người nào người nấy mặt dày vô cùng.
Người có quan hệ tốt mở lời Tần Thanh Man còn cân nhắc một chút, người có quan hệ không tốt cũng mặt dày đến bám víu quan hệ, trực tiếp bị Tần Thanh Man đuổi ra khỏi cửa.
Lúc chưa thành đạt người nào người nấy ở trước mặt, sau lưng móc mỉa châm chọc, thật sự cho rằng cô không biết tức giận sao.
Vệ Lăng vừa nghe Tần Thanh Man nói liền biết vợ mình là người hiểu chuyện, như vậy hắn càng dễ xử lý, nhìn thoáng qua Sở Sở đang ngồi xổm nô đùa với hai con ngỗng ở cách đó không xa, hắn cẩn thận ôm vợ một chút rồi mới buông tay.
Từ lần đó hai người bắt đầu "động tay động chân", liền thành thói quen thích động tay động chân để biểu hiện tình cảm.
"A Lăng, ăn cơm xong có phải anh phải về sư bộ một chuyến không?" Tần Thanh Man từ trong nhà kho lấy bột khoai lang mang ra.
"Ừm, xem xem mấy người Đỗ Hoành Nghị ngày mai ai không phải trực ban, thì thông báo cho bọn họ đến sớm một chút." Vệ Lăng gật đầu, trước đó hai người đã bàn bạc, ngày mai là đông chí sẽ gói sủi cảo, đi mời hết mấy người Đỗ Hoành Nghị tới nhà để đón một cái Tết đoàn viên.
Tần Thanh Man cho bột khoai lang vào trong nồi ninh từ từ cùng với cá, rồi mới hỏi: "Chúng ta có cần mời đại đoàn trưởng Vương không?"
Cô nhớ sư bộ vẫn chưa dựng khu dành cho người nhà, cho nên sư bộ XXX hiện tại bất kể là người đã kết hôn hay chưa kết hôn đều không có người thân chăm sóc.
"Không cần đâu, ngày mai đông chí, mặc dù sư bộ không tiện đón tết quá phung phí, nhưng nhà ăn sẽ gói sủi cảo thêm vào bữa ăn, đại đoàn trưởng là thủ trưởng, ông ấy phải ở lại sư bộ đón Tết cùng các chiến sĩ." Vệ Lăng lắc đầu nói ra lý do từ chối.
"Được thôi."
Tần Thanh Man nghe được nhà ăn ở sư bộ ngày mai sẽ thêm đồ ăn liền cũng không nhọc lòng quan tâm nữa.
Vệ Lăng ung dung nhìn thoáng qua Tần Thanh Man một cái, nói: "Chẳng qua có thể mang về cho đại đoàn trưởng một phần sủi cảo, ngày mai ông ấy có lẽ sẽ rất bận, khả năng không ăn được sủi cảo nóng hổi." Hồi đông chí năm ngoái ông ấy bận bịu vô cùng, không chỉ không ăn được sủi cảo nóng, mà đến cả sủi cảo nguội cũng không ăn được luôn.
Tần Thanh Man sững sờ, nghe hiểu ý trong lời nói của Vệ Lăng.
Nhìn một chút bột khoai lang đang ninh, Tần Thanh Man nói: " Ngày mai đưa có phải hơi muộn không?" Đợi ngày mai bọn họ ăn uống no nê xong, rồi để mấy người Đỗ Hoành Nghị nghị đưa sủi cảo về, đại đoàn trưởng cho dù chưa ăn sủi cảo, thì có thể cũng đã ăn những đồ ăn khác, no rồi.
Tặng quà mà không tặng vào lúc mấu chốt, thì cũng như tặng uổng.
"Vợ à, nếu em không sợ phiền phức, lát nữa ăn xong thì nấu một chút để anh mang về, cho đại đoàn trưởng đón Tết sớm một chút." Đây mới là mục đích thật sự của Vệ Lăng.
Vương Thừa Bình đối với hắn rất tốt, hắn cũng nhớ tình cảm, coi đối phương như trưởng bối trong nhà.
Tần Thanh Man sửng sốt một lúc sau đó nhìn Vệ Lăng cười lên, "Được, vậy sau khi ăn xong chúng ta liền gói sủi cảo, vừa hay em ủ bột rồi, định buổi tối gói sủi cảo ăn." Buổi sáng cô đã đồng ý với Sở Sở sẽ gói sủi cảo nhân dưa chua để ăn.
"Được, lát nữa để anh băm nhân." Ánh mắt Vệ Lăng nhìn về phía Tần Thanh Man vô cùng dịu dàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận