Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 895 -




Không chút do dự, Viên Hướng Dương nổ súng ngay.
Triệu Hà chết ngay tại chỗ, điều này khiến tất cả mọi người ở đó kinh sợ.
Những người dân quân trong thôn khi nãy do dự, không chĩa súng về phía Tần Thanh Man bọn họ, cũng đã mất đi cơ hội phản công cuối cùng.
Đối mặt với họng súng của Viên Hướng Dương và đám người Phương Lỗ, lại nghe thấy vô số tiếng chân chạy đến ở phía xa xa, mặt của tất cả dân quân đều trắng bệch như tuyết, Tần Thanh Man lập tức quát lên: “Bỏ súng xuống, hai tay ôm đầu, nộp súng đầu hàng thì không giết!”
Họng súng của đám người Phương Lỗ chĩa thẳng vào những người dân quân, chỉ cần có chút bất thường nào, họ sẽ bóp cò ngay mà không do dự.
Loạt soạt…
Người dân quân đầu tiên lựa chọn đầu hàng, bỏ súng trong tay xuống, sau đó hai tay ôm đầu, ngồi xổm xuống.
Toàn thân người này lúc này run rẩy cả lên, sâu bên trong lòng cảm thấy vô cùng hối hận.
Sớm biết thì đã bỏ súng xuống từ lâu rồi.
Bỏ súng xuống từ lâu và mới bỏ súng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Những người dân quân khác cũng có suy nghĩ giống dân quân này, Triệu Hà đã chết rồi, thậm chí chết trên đất mà không nhắm mắt, nếu đã như vậy, bọn họ còn tranh đấu để làm gì.
Không đáng.
Triệu Cường Sinh vứt súng đi không chỉ run rẩy toàn thân, mà hoàn toàn không dám nhìn Triệu Hà đã chết, cậu ta sợ hãi tột độ, hai tay ôm đầu ngồi xổm xuống đất, cậu ta là cháu trai của Triệu Hà, đương nhiên biết rõ chuyện của Triệu Hà hơn những người dân quân khác rất nhiều.
Có một số chuyện bí mật đều do cậu ta đi làm.
“Bắt toàn bộ lại.” Chính lúc này, đợt cứu viện đầu tiên cũng đã đến, đều là quân nhân, những quân nhân này vừa đến, Viên Hướng Dương đã ra lệnh, lúc này mặt của anh ấy cũng vô cùng khó coi.
Vừa nãy, lúc anh ấy ở dưới giếng đã nhìn thấy ba người công an Hồng Vệ Quốc,
Ba người công an đều bị trói chặt, nếu không phải anh ấy phải vội leo lên giếng, nhất định sẽ cứu người trước, nhưng cũng chính vì vậy, anh ấy mới ra tay với Triệu Hà không chút lưu tình.
Dưới tình hình đó, anh ấy không thể để người sống được.
Anh ấy mà hành động chậm một chút, để cho Tần Thanh Man có chút tổn thương nào, anh ấy cũng không thể ăn nói với Vệ Lăng.
“Đồng… Đồng chí, chúng tôi không biết cái gì hết!” Đối mặt với cảnh tượng kinh hoàng đó, mặt của tất cả các thôn dân đều trắng bệch, nhìn về phía nhóm người Tần Thanh Man.
Đúng lúc này, quân dân xông vào và khống chế mười mấy người dân quân lại ngay lập tức, tịch thu toàn bộ các vũ khí, đến lúc này, công an cũng liên tục ập đến hiện trường.
Sắc mặt Phương Lỗ vô cùng khó coi.
Anh ấy không ngờ kết quả cuối cùng lại như vậy, cũng không ngờ lại Triệu Hà bí quá hóa liều vì mình mà tiết lộ thông tin về Triệu Tài.
Nhưng chuyện có hai mặt của nó, Triệu Hà vừa hành động liều lĩnh thì anh ấy đã biết chuyện của thôn Đoàn Kết là rất phức tạp.
“Trung đoàn trưởng, căn nhà hai bên đều có thể nhốt người được.” Trung đội trưởng của trung đội hai chạy đến bên cạnh báo cáo với Viên Hướng Dương, chính lúc này, anh ấy không những đã dẫn người đi kiểm tra toàn bộ tòa nhà, mà còn thăm dò ra chỗ nào phù hợp để nhốt người.
Bỏ tù mười mấy người dân quân cũng phải có chỗ.
“Nhốt hết người vào đi, phối hợp với đồng chí công an nhanh chóng tra hỏi, hỏi cho ra thông tin có lợi nhất.” Viên Hướng Dương ra lệnh
“Vâng, trung đoàn trưởng.”
Trung đội trưởng trung đội hai nhận lệnh rồi đi ngay.
Đợi bóng dáng bọn họ và những người dân quân biến mất, ở hiện trường chỉ còn lại những người thôn dân và một nhóm trẻ con đầy sự sợ hãi trên mặt.
Xác chết của Triệu Hà vừa rồi cũng được công an đưa đi, xử lý ổn thỏa.
“Bà con, bà con đừng sợ, chuyện xảy ra bất thình lình, xin bà con phối hợp theo chỉ dẫn của chúng tôi, tuân theo chỉ dẫn.” Tần Thanh Man là cán bộ công xã, là người đầu tiên đứng ra trấn an đám đông sợ hãi.
Xét về đội uy tín, cô nhất định không có tiếng nói bằng những người mặc đồng phục đặc biệt như Phương Lỗ và Viên Hướng Dương, nhưng bởi vì cô là nữ đồng chí dễ gần, là cán bộ công xã, dưới tình huống này, cô là người hợp lý nhất để xoa dịu mọi người.
“Đồng… Đồng chí, chúng tôi nghe theo chỉ dẫn, nhất định nghe theo chỉ dẫn.”
Bởi vì có người chết, nên đã khiến người ta kinh sợ .
Vốn dĩ các thôn dân còn nhớ đến những đóng góp của Triệu Tài đối với thôn làng, nhưng lúc này lại không muốn dính líu tới chút nào, chủ động tích cực phối hợp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận