Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 525 -




"Mặc kệ sao?"
Trịnh Mỹ Cầm ngây ngẩn cả người, nhịn không được lại nói thêm một câu, "Thanh Man, cái người Cao Diệp Phương này vô cùng phách lối, đã mang tin tức truyền đi khắp nông trường khiến cho ai cũng biết rồi, nếu em còn mặc kệ, chị nghĩ cô ta chắc chắn sẽ càng phách lối hơn."
Cô ấy thực sự tức giận thay Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man lại bật cười, nói: "Chị, cô ta có chỉ mặt đặt tên bảo chồng chưa cưới của cô ta là Vệ Lăng sao?"
Trịnh Mỹ Cầm nghiêm túc nghĩ lại một chút, lắc đầu nói: " Cái này thì không có."
"Nếu đã không có, điều này nói rõ bản thân cô ta cũng không dám tự mình chứng minh, bởi vì cô ta chẳng có tí quan hệ nào với Vệ Lăng cả, hai người thậm chí còn không hề quen biết nhau, người không quen biết làm sao có thể có quan hệ gì được." Tần Thanh Man biết được chiêu trò của Cao Diệp Phương.
"Ý em là cô ta cố ý truyền ra tin đồn thất thiệt?".
Trịnh Mỹ Cầm đã hiểu rồi, cũng tin lời giải thích của Tần Thanh Man, Vệ Lăng và Cao Diệp Phương không hề có một chút quan hệ nào cả.
"Đúng vậy, chỉ là tin đồn giả dối, chính cô ta cũng không dám nói rõ, chỉ cố ý nói chút những lời như giả như thật để mọi người tự đi đoán, tự đi tìm "sự thật", mục đích là để tự bảo vệ cô ta, khiến cho những lãnh đạo trong nông trường cân nhắc một chút thế lực đằng sau cô ta, không dám tùy tiện bắt nạt cô ta."
Tần Thanh Man không biết có phải Cao Diệp Phương đã hối hận khi không xem mắt với Vệ Lăng hay không, nhưng cô ta dám lợi dụng Vệ Lăng, chỉ riêng điểm này thôi đã khiến cô không thể nào bỏ qua cho cô ta được.
Trước tiên cứ chờ đã, đợi sang năm lại nói tiếp.
Đây là lần đầu tiên cô ăn Tết ở thời đại này, bên cạnh cô còn có những người thân mà cô yêu quý, không thể để cho người thân phải chịu ảnh hưởng được.
"Cái người phụ nữ không biết xấu hổ này, để chị đi mắng cô ta một trận!"
Trịnh Mỹ Cầm nghe Tần Thanh Man giải thích như vậy xong liền hiểu rõ được nguyên nhân.
Cô ấy có thể đồng cảm với những thanh niên ý trí thức ở nơi này có bọn họ trải qua cuộc sống không dễ dàng gì, nhưng tuyệt đối không cho phép một vài người dẫm đạp lên đầu của người đồn Kháo Sơn bọn họ để ra oai phách lối, đây không phải là bắt nạt người đồn Kháo Sơn bọn họ hay sao.
"Chị Mỹ Cầm, không phải vội, ăn tết xong em sẽ xử lý cho cô ta sau."
Tần Thanh Man kéo lại Trịnh Mỹ Cầm đang hùng hùng hổ hổ, cô tin rằng đây là cảm xúc thật của Trịnh Mỹ Cầm, bây giờ cô ấy thực sự sẽ đi mắng Cao Diệp Phương ngay lập tức.
"Thanh Man, chị không nhịn được cơn giận này." Trịnh Mỹ Cầm tức giận thay cho Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man khá là thích cái tính cách này bên trong con người của Trịnh Mỹ Cầm, nở nụ cười, nhỏ giọng nói: "Lần sau đối phương còn tiếp tục tung những lời đồn nhảm nữa, chị liền nhắc nhở đối phương, để cô ta nói rõ ràng ra, chồng chưa cưới trong miệng cô ta là ai."
"Nếu cô ta nói là Vệ………" Trịnh Mỹ Cầm ngậm miệng ngay.
"Thông thường cô ta sẽ không dám đâu, nếu như thực sự dám, chị hãy nói với cô ta, phá hoại hôn nhân của quân nhân là phạm pháp, sẽ bị phán ngồi tù đó." Tần Thanh Man chỉ dạy kế sách cho Trịnh Mỹ Cầm.
"Thanh Man, vẫn là em lợi hại."
Trịnh Mỹ Cầm thường xuyên cãi nhau với một vài phụ nữ ở trong nông trường, lập tức hiểu được ý của Tần Thanh Man.
"Chị Mỹ Cầm, chị đừng nổi nóng, cũng đừng tức giận, đối với loại trò hề này chúng ta coi như là xem truyện cười đi, nếu cô ta thực sự dám vượt qua giới hạn, chúng ta cũng không bỏ qua cho cô ta, cái gì cần xử lý sẽ phải xử lý, nhưng hôm nay chúng ta trước tiên nên ổn định tâm trạng để ăn Tết đã, đợi sang năm lại nói tiếp."
Tần Thanh Man có tính toán riêng của mình.
"Ừ." Trịnh Mỹ Cầm thấy vẻ mặt của Tần Thanh Man không thay đổi một chút nào, liền biết Tần Thanh Man không để Cao Diệp Phương vào mắt.
Nhớ lại một chút tướng mạo của Cao Diệp Phương, Trịnh Mỹ Cầm lại càng bĩu môi.
Không chỉ khuôn mặt không xinh đẹp bằng Tần Thanh Man, dáng người cũng không đẹp bằng Tần Thanh Man, càng không biết đối nhân xử thế như Tần Thanh Man, loại người như vậy cũng chỉ có thể dựa vào bối cảnh giả dối để hù dọa một vài người mà thôi, nơi này có bọn họ năm nào chả có những thanh niên trí thức đến từ các thành phố lớn như Kinh thành và Thượng Hải.
Bất kể những thanh niên trí thức này ở quê nhà như thế nào, đến nơi này rồi có ai là không phải cúi đầu mà làm người đâu.
Nếu dám gây chuyện, sớm muộn gì cũng sẽ bị xử lý.
Tần Thanh Man và Trịnh Mỹ Cầm vừa đi vừa nói, chỉ trong chốc lát đã đi tới khu ký túc xá dành cho công nhân viên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận