Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 676 -




Bỏ qua ước ao, ghen tị mà nói. Chỉ riêng việc Hoàng Uyển Thanh chẳng thèm ngó tới Triệu Thiên Thành quấn chặt lấy theo đuổi, thái độ tình nguyện tới chuồng trâu làm việc cũng không thỏa hiệp vẫn khiến rất nhiều người tán thưởng.
Hoàng Uyển Thanh khác với Cao Diệp Phương, vừa vào nông trường đã vô cùng kiêu căng, trong lòng mọi người càng muốn tiếp nhận Hoàng Uyển Thanh.
Mặc dù trước đó mọi người cũng bài xích Hoàng Uyển Thanh, nhưng đó là ghen ghét ở ngoài.
Hoàn toàn khác với thái độ của đám người đối với Cao Diệp Phương.
Trịnh Mỹ Cầm rất thích mọi người nói như vậy, cô ấy đã cầm đồ mà Hoàng Uyển Thanh đưa tặng, chắc chắn phải nói tốt cho Hoàng Uyển Thanh: "Đồng chí Uyển Thanh thật sự rất tốt. Nghĩ đến chuyện cô ấy một mình chiếm một phòng ký túc xá có hơi quá xa xỉ, thế nên cô ấy cũng định trả lại ký túc xá cho nông trường."
"Nhân phẩm của đồng chí Hoàng Uyển Thanh thật là cao thượng."
"Đúng thế, đồng chí Hoàng Uyển Thanh một lòng vì nông trường, thật là tấm gương tốt cho mọi người chúng ta học tập."
"Vô cùng đáng giá học tập, chúng ta phải lấy đồng chí Hoàng Uyển Thanh làm gương."
Trước đó mọi người ghen ghét Hoàng Uyển Thanh ở nhiều phương diện. Ban đầu là kiêng dè chuyện Triệu Thiên Thành theo đuổi Hoàng Uyển Thanh, lo lắng rước họa vào thân, chủ động xa lánh. Sau này bởi vì Hoàng Uyển Thanh có người che chở, công việc từ chuồng trâu tới trợ lý thư ký phó xưởng trưởng, loại thành tựu một bước lên trời này cũng khiến rất nhiều người ước ao ghen tị.
Công việc một bước lên trời thì thôi đi, ngay cả chỗ nghỉ cũng khác các thanh niên trí thức khác, sao mọi người có thể không bài xích.
Không hòa vào tập thể thì nhất định sẽ bị bài xích.
Lúc này mọi người nghe thấy Trịnh Mỹ Cầm nói Hoàng Uyển Thanh muốn trả ký túc xá lại cho nông trường, lập tức cảm thấy Hoàng Uyển Thanh cực kỳ tốt, mỗi người đều bắt đầu chủ động nhắc đến Hoàng Uyển Thanh.
Đương nhiên, chuyện này cũng có ý nâng Hoàng Uyển Thanh, giẫm Cao Diệp Phương.
Không phải nói hai người là chị em họ sao, nhìn nhân phẩm quý giá của em họ, rồi nhìn lại hành vi mất mặt của chị họ đi. Thật sự là gạo một nhà nuôi ra trăm loại người, nhân phẩm có được hay không, cũng không phải do huyết mạch, mà là tự mình tu dưỡng.
Cao Diệp Phương liên tiếp nghe thấy tin tức khiến người ta kinh ngạc thì đã không còn quản được biểu cảm trên mặt nữa rồi.
Nhìn Trịnh Mỹ Cầm hỏi: "Uyển Thanh muốn trả ký túc xá, thế sau này nó ở chỗ nào?" Lúc này cô ta đã thật sự khôi phục lý trí, biết rõ trong số đồ đạc mà Hoàng Uyển Thanh có thể tùy ý vứt bỏ tuyệt đối không có mục tiêu của mình.
Trịnh Mỹ Cầm vốn không muốn trả lời Cao Diệp Phương, nhưng thấy những người khác cũng lắng tai nghe, dứt khoát thoải mái nói: "Anh trai chị dâu của đồng chí Uyển Thanh đau lòng một cô gái như Uyển Thanh ở nơi xa thế vậy nên đã giữ người ở nhà mình."
"Dù đồn Kháo Sơn của chúng ta cách nông trường hơi xa, nhưng bí thư công xã và chủ nhiệm đều là người của đồn Kháo Sơn chúng ta, hai vị đồng chí cũ ngày nào cũng đi làm từ đồn Kháo Sơn lên trên trấn, cho đồng chí Uyển Thanh đi nhờ xe cũng không sao."
Trịnh Mỹ Cầm lo lắng có người nghĩ lung tung, nói thẳng ra tình huống của Hoàng Uyển Thanh.
"Anh trai, chị dâu của đồng chí Uyển Thanh quả thực cân nhắc vấn đề rất toàn diện."
Nông trường xảy ra chuyện xấu của Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương, đã có rất nhiều người cũng xem xét cửa và cửa sổ ký túc xá của bản thân, phát hiện cửa sổ quả thực có tai hoạ ngầm, cả ngày hôm nay, đã có rất nhiều ký túc xá đều sửa cửa sổ.
Có một số việc dù truyền ra ngoài do tự nguyện hay bị ép, thì đương nhiên càng bí ẩn càng tốt.
Lúc này, rất nhiều người trong nông trường đều ghen tị với Hoàng Uyển Thanh có anh trai và chị dâu tốt, có anh chị giúp đỡ, sau này trong nông trường có người muốn mưu hại Hoàng Uyển Thanh cũng phải ước lượng một chút xem mình có khả năng hay không.
Trong đám người, Vạn Lương nghe thấy vậy thì siết chặt nắm đấm.
Xem ra, sau này kế hoạch anh ta muốn gài bẫy Hoàng Uyển Thanh thất bại rồi, chủ yếu là vì Hoàng Uyển Thanh không ở nông trường, vậy thì không có khả năng bị mưu hại được.
Vạn Lương nhìn Cao Diệp Phương đang ngây người, không biết suy nghĩ gì trong đầu, cố gắng nhớ lại đêm kia, dù anh ta không nhớ rõ chuyện đêm hôm đó, nhưng anh ta đã thăm dò rõ ràng rồi.
Cảm giác bóp eo, tỉ lệ người trên dưới, nếu như dựa theo dáng người của Hoàng Uyển Thanh, quả thực không khớp, Hoàng Uyển Thanh cao hơn, huống hồ còn nghe nói chiều hôm hai mươi chín, Hoàng Uyển Thanh đã đi tới đồn Kháo Sơn với Tần Thanh Man rồi.
Cho nên, người mà anh ta chiếm hời đêm đó không phải Hoàng Uyển Thanh, mà là Cao Diệp Phương.
Vạn Lương nhận ra Cao Diệp Phương, cũng không ngừng trầm tư.
Anh ta đang suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể đạt được lợi ích.
Với tình hình nhà bọn họ hiện tại, trừ phi có thể chuyển nông trường, nếu không thì cả nhà bọn họ đều không thể chuyển mình, Hoàng Uyển Thanh có vợ chồng Tần Thanh Man che chở, sau này, anh ta không thể tính kế đối phương nữa, vậy hiện tại chỉ có thể lợi dụng Cao Diệp Phương.
Chỉ cần Cao Diệp Phương thành vợ Triệu Thiên Thành, anh ta có thể bắt Cao Diệp Phương giúp mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận