Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 389 -




Điều chỉnh đèn dầu hoả đến mức sáng nhất, Tần Thanh Man cũng bắt đầu nhanh chóng đan áo len.
Vừa đan áo len, trong đầu vừa nghĩ lại những chuyện xảy ra ban ngày ngày hôm nay.
Cô bắt đầu nghĩ lại từ lúc sáng sớm ra khỏi nhà, không bỏ qua một chi tiết nào, cuối cùng tổng kết lại toàn bộ quá trình của một ngày, đối với thái độ và cách thức xử lý sự việc của mình cô vẫn tính là khá hài lòng, chỉ có duy nhất một điểm khiến cô bất ngờ chính là việc Vệ Lăng chạy tới.
Đặc biệt là cái ôm trước mặt mọi người kia của Vệ Lăng.
Tần Thanh Man có thể cảm nhận được ánh mắt của mọi người khi nhìn mình có biết bao hâm mộ.
Nghĩ tới Vệ Lăng, Tần Thanh Man cảm thấy ngọt ngào trong lòng.
Áo len đang đan trong tay dường như cũng càng trở nên ấm áp, cũng tựa như Vệ Lăng đang ngồi bên cạnh ngắm nhìn cô.
Sờ lên khuôn mặt nóng bừng, Tần Thanh Man tăng nhanh động tác trong tay.
Nửa giờ sau, đôi tay đang đan áo len cũng dừng lại.
Tần Thanh Man cầm áo len bán thành phẩm lên dùng tay áng chừng một chút, mặc dù thời gian đan ngày hôm nay không dài, nhưng hiệu suất lại rất cao. Áo len đã đan được hơn nửa người rồi, ước chừng lại đan thêm ba ngày nữa là đã có thể đan xong phần thân áo rồi, lúc đó đan thêm hai cái ống tay nữa sẽ lại càng nhanh hơn.
Đoán chừng chỉ cần một tuần là Vệ Lăng đã có thể mặc được áo len mới.
Tần Thanh Man dùng ngón tay đan vào trong tóc, cảm thấy không còn ẩm chút nào nữa, ngáp một cái, cô bắt đầu thu dọn áo len chưa đan xong cùng với các cuộn len, sau đó chặn bếp lò lại.
Trước khi lên giường, Tần Thanh Man xem xét Sở Sở một chút, đứa nhỏ ngủ đến mặt mũi đỏ phừng phừng.
Ngủ rất sâu, không nhìn ra điều gì bất thường cả, Tần Thanh Man mới yên tâm lên giường.
Lo lắng đứa nhỏ nửa đêm giật mình tỉnh lại, Tần Thanh Man cũng không thổi tắt đèn, mà điều chỉnh ánh đèn đến mức nhỏ nhất.
Đốt giường từ sớm, cả giường ấm áp vô cùng, Tần Thanh Man cởi quần áo ra nằm vào trong ổ chăn, ngửi mùi hương mà Vệ Lăng để lại cô cảm thấy vô cùng an tâm, an tâm rồi cũng nhắm mắt lại đi ngủ.
Cô cũng không chờ Vệ Lăng, Vệ Lăng đang chấp hành nhiệm vụ, ai cũng không biết đến bao giờ mới hoàn thành.
Lúc hai chị em nhà họ Tần đang tiến vào mộng đẹp, nông trường Hồng Kỳ vẫn còn đang là một mảnh hết sức náo nhiệt.
Thật ra cũng không thể nói là một mảnh náo nhiệt được, náo nhiệt chỉ có nhà họ Ngô thôi, những gia đình khác nhà nhà người người đều đã thổi tắt đèn, cả một vùng chìm vào trong bóng đêm, chỉ có nhà của tất cả những người họ Ngô đều vẫn đang thắp đèn, Vệ Lăng đang mang người tới kiểm kê cẩn thận đồ đạc nhà họ Ngô.
Ở cửa nhà ăn, người nhà họ Ngô đã bị dẫn tới bên trong thùng xe tải.
Thùng xe có màn che, màn che là vải dầu, có thể tránh mưa, có thể tránh tuyết, nhưng lại không thể tránh được lạnh là bao.
Trong thùng xe của ba chiếc xe tải đều ngồi đầy người.
Vệ Lăng vẫn coi là nhân từ, cho người chuyển chăn đệm từ nhà họ Ngô tới, như vậy đám người này của nhà họ Ngô mới không đến nỗi bị chết cóng trong đêm, mọi người dùng chăn bọc kín người, người nào người đấy cúi đầu ỉu xìu, mặt ủ mày chau, không hề có tinh thần.
Buổi tối chưa được ăn cơm, đám người nhà họ Ngô này sớm đã quen thói sống sung sướng, sau bao nhiêu năm lại lần nữa cảm giác được sự đói khát.
Cả đám ôm bụng cuộn tròn lại tựa vào nhau, đều đang phải chịu đựng.
Khủng hoảng, sợ sệt, cái đói, cái rét…
Đây là những thứ mà lúc này bọn họ cảm thấy sâu sắc nhất.
Các loại cảm xúc đan xen lại với nhau, trong xe ngoại trừ thỉnh thoảng vang lên vài tiếng ho cũng không có những âm thanh dư thừa khác, nhưng theo thời gian trôi qua, lại trông thấy sự phòng bị nghiêm ngặt của quân nhân, người nhà họ Ngô trở nên hoảng loạn.
Bọn họ hoàn toàn không biết vì sao mình lại bị quân nhân áp giải đi.
Bị quân nhân áp giải cùng với bị dân quân áp giải tính chất hoàn toàn không giống nhau, quân dân áp giải là phạm phải chuyện sai, là vi phạm kỷ luật, nhưng bị quân nhân áp giải chính là đại biểu cho việc phạm tội, bọn họ không phạm phải tội bị xử bắn.
Đừng thấy người nhà họ Ngô bọn họ dựa vào Ngô Viễn Minh mượn thế bắt nạt người khác, nhưng bọn họ thực sự không dám phạm phải tội chết đâu.
Nếu như không phải bọn họ phạm phải tội chết, vậy thì chính là …
Ánh mắt của tất cả người nhà họ Ngô đều tập trung vào trên người Ngô Viễn Minh.
Ngô Viễn Minh cùng với Kim Viện Triều và Toàn Ái Quốc cũng không bị áp giải riêng, mà bị giam cùng một chỗ với nhóm người nhà họ Ngô, khác biệt duy nhất chính là tay chân của ba người này đều bị trói lại, bên người có quân nhân cầm súng canh giữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận