Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 1048 -




Nghe thấy Tần Thanh Man nhắc nhở, Vệ Lăng lập tức hiểu ra.
Nửa tấn vàng quả thực là không ít, cộng thêm việc phát hiện thuốc nổ tránh được thiệt hại về người, đóng góp lớn như vậy phải được khen thưởng, năm nay xảy ra nhiều chuyện, cả ở địa phương lẫn thủ đô, chủ tịch cân nhắc hẹn gặp mấy người Tần Thanh Man cũng là dễ hiểu.
Vệ Lăng hiểu rõ điểm này, gật đầu nói: "Bà xã, chắc là anh cũng sẽ được chủ tịch hẹn gặp."
Công lao lần này của hắn đặc biệt lớn, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ mà vô số người khác chưa hoàn thành.
"A Lăng, tin tức của bọn em nhất định sẽ báo lên chủ tịch, em nghĩ khả năng chúng ta được hẹn gặp cùng nhau là tương đối cao." Từ lúc gặp Vệ Lăng, Tần Thanh Man đã đoán tới.
"Bà xã, chờ chủ tịch gặp chúng ta xong, chúng ta sẽ trở về đồn Kháo Sơn. Anh đoán là khu gia đình ở sư đoàn đã xây xong rồi." Từ khi nhìn thấy Tần Thanh Man, tâm trạng của Vệ Lăng càng ngày càng tốt.
Cũng nhớ nhà hơn, nhà của bọn họ.
"A Lăng, khu gia đình đã xây xong, đã có thể chọn nhà rồi, chờ trở về chúng ta cùng nhau đi chọn." Tần Thanh Man cũng nhớ nhà, dù thủ đô có sầm uất đến đâu, cũng không liên quan gì đến bọn họ, ngược lại đồn Kháo Sơn, sư đoàn xxx, cho họ cảm giác thuộc về, và nhớ nhung.
"Được, chúng ta cùng nhau chọn, chọn cái cả hai đều thích."
Tuy Vệ Lăng chưa nhìn thấy khu gia đình khi xây xong, nhưng trong đầu lại có ấn tượng, bởi vì hắn từng xem qua bản vẽ.
Lần đầu tiên nhìn thấy bản vẽ, hắn đã nghĩ ngay đến vị trí ngôi nhà của mình.
Tần Thanh Man thấy tâm trí của Vệ Lăng đều tập trung vào sư đoàn xxx, nghĩ một lúc, vẫn kể lại chuyện ngày hôm qua trong quân khu, cô và Chu Tĩnh Nhã cãi nhau, sau này bọn họ khó có thể chung sống hòa bình.
Tốt nhất là ai làm chuyện của người đấy, không can thiệp gì đến nhau.
Vệ Lăng không ngờ lúc không có mặt mình Tần Thanh Man lại gặp được mẹ của nguyên chủ, nghe xong lời Tần Thanh Man, hắn nói: "Bà xã, sau này thủ đô bên này chúng ta chỉ cần đưa quà tặng ngày lễ tết là được, không có chuyện gì lớn chúng ta sẽ không đến."
Từ khi biết Chu Tĩnh Nhã không thích nguyên chủ, hắn cũng không có ý định nhận người mẹ này.
Tốt nhất nên sống xa nhau.
Để giữ thể diện cho đôi bên, hắn cũng không đến mức làm mất mặt nhà họ Vệ, hắn là con trai, chiếm giữ thân xác này, hắn sẽ thực hiện hết lòng hiếu thảo của mình, nhưng trừ lòng hiếu thảo ngoài mặt ra, những thức khác, gì cũng không có.
Tuy hắn có thể có được như ngày hôm nay là nhờ vào thành tựu ban đầu của nguyên chủ, nhưng nguyên chủ có thể có được ngày hôm nay cũng là nhờ vào mình, từ khi xuyên không đến nay, tất cả công lao hắn lập được đều do hắn vất vả bỏ ra, cũng không dựa vào nhà họ Vệ, cho nên hắn không nợ nhà họ Vệ cái gì cả.
Nhắc đến, nhà họ Vệ còn nợ nguyên chủ.
Tần Thanh Man đã đoán được mối quan hệ thực sự giữa Vệ Lăng và nhà họ Vệ, lúc này nghe những lời này của Vệ Lăng, cũng không ngạc nhiên.
Hai vợ chồng trò chuyện một lúc trên tầng thượng, rồi chuẩn bị về phòng bệnh.
Người đến hôm nay không chỉ có hai chị em Tần Thanh Man, còn có Đỗ Hoành Nghị và Tiểu Trịnh của bộ phận hậu cần, hai vợ chồng bọn họ không thể chỉ nghĩ cho mình, sau khi giải tỏa nhớ nhung xong, bọn họ định quay về phòng bệnh.
Đi được vài bước, Tần Thanh Man chợt nhớ ra một chuyện.
Sau đó cô vén áo của Vệ Lăng lên.
"Bà xã, vết thương không nghiêm trọng, gần như đã lành rồi. Hôm nay anh sẽ xuất viện, cùng em đến nhà khách, không bao giờ xa nhau nữa." Vệ Lăng ngăn tay Tần Thanh Man đang vén áo của mình lại.
Vết thương của hắn nhìn chung không nghiêm trọng, nhưng rất đáng sợ.
Lần này là giao chiến vũ khí lạnh, đối mặt với xa luân chiến, vết thương trên người hắn chồng lên nhau, giờ mới vừa đóng vảy, trông rất xấu xí, sao dám để cho bà xã nhìn thấy.
Nhất định sẽ dọa bà xã.
"A Lăng, cho em xem đi, anh biết tính của em mà."
Tần Thanh Man thái độ cương quyết nắm lấy quần áo của Vệ Lăng, hôm nay dù có thế nào cô cũng phải nhìn thấy vết thương của Vệ Lăng.
Tận mắt nhìn thấy vẫn tốt hơn là đoán mò.
Vệ Lăng nhìn ánh mắt của Tần Thanh Man, cuối cùng cũng thả tay ra.
Nhìn thấy Vệ Lăng thỏa hiệp, Tần Thanh Man hít sâu một hơi, sau đó vén áo trên người Vệ Lăng lên, vẻ mặt cô chợt cứng đờ.
Cô vốn tưởng mình sẽ thấy đủ loại vết thương, kết quả vết thương được băng chặt kín, mới vừa rồi Vệ Lăng kéo cô chạy, trên băng gạc cũng không thấy có máu, chứng tỏ vết thương không bị rách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận