Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 150 - Tiểu biệt thắng tân hôn 1




Vương Thừa Bình cũng không che giấu giúp Vệ Lăng, dù sao cũng đã phê duyệt đơn xin kết hôn rồi, chuyện Vệ Lăng muốn kết hôn không bao lâu nữa trên dưới sư đoàn có thể tất cả đều biết.
Chỉ là bên phía Bộ y tế có một số đồng chí nữ sắp khóc nhè rồi.
Ủy viên chính trị Trương không ngờ tới tin tức nghe được lại là Vệ Lăng sắp kết hôn, ông ấy sững sờ một lúc mới cười lớn, cùng Vương Thừa Bình phê bình Vệ Lăng: “Vệ Lăng này được nha, bình thường trông dáng vẻ không có hứng thú với đồng chí nữ, không ngờ lại có thể nghĩ thông suốt rồi.”
“Chứ sao!” Vương Thừa Bình lắc đầu bất đắc dĩ.
“Cho tôi xem một chút, con gái nhà nào.” Ủy viên chính trị Trương vẫn rất tò mò về đối tượng kết hôn của Vệ Lăng.
“Này, ông xem đi.” Vương Thừa Bình hào phóng đưa báo cáo thẩm tra trong tay cho ủy viên chính trị Trương.
“Tần Thanh Man ư?” Lúc ủy viên chính trị Trương xem đến cái tên này, trong đầu vẫn còn đang nghĩ đây là con gái của lão đồng chí nào, sau đó liền nhìn rõ thân thế bối cảnh của Tần Thanh Man, nhìn bối cảnh gì đó đều không dễ nói ra, ông ấy kinh ngạc: “Lão Vương.”
“Tôi biết ông muốn nói cái gì, nhưng đối tượng kết hôn của Vệ Lăng quả thực như viết trong tài liệu.” Vương Thừa Bình nhìn hiểu ý của ủy viên chính trị Trương, giải thích thêm: “Người là bản thân Vệ Lăng ưng ý, điều đó nói rõ nó thực sự thích cô gái này.”
“Lấy sự hiểu biết của tôi đối với Vệ Lăng, nếu thằng bé không ưng ý, đoán chừng cha nó có dồn ép thì nó cũng sẽ không cưới.” Ủy viên chính trị Trương hiểu liền bật cười.
“Đúng vậy, tên tiểu tử thối này, lại biết tìm phiền phức cho tôi.”
Vương Thừa Bình đảo mắt một vòng, đánh chủ ý lên đầu ủy viên chính trị Trương.
Ủy viên chính trị Trương là bạn nối khố của Vương Thừa Bình, lúc hai người chưa đến biên cương đóng quân đã có kinh nghiệm làm việc cùng nhau, càng đừng nói tới ở biên cương bọn họ lại cùng nhau làm việc nhiều năm, ủy viên chính trị Trương vừa nhìn biểu cảm của Vương Thừa Bình liền biết mình sắp bị gài.
Ông ấy lập tức đứng dậy đi, vừa đi còn vừa nói: “Chuyện ngoài công việc ông đừng tìm tôi, tôi không giúp ông được.”
“Lão Trương, ông đừng đi mà, chuyện này là chuyện tốt.”
Vương Thừa Bình vội ngăn chặn đường đi của ủy viên chính trị Trương.
“Lão Vương, chuyện tốt nói ra từ trong miệng ông tôi không tin được.” Ủy viên chính trị Trương hiểu rõ Vương Thừa Bình chừng nào thì không tín nhiệm ông ấy chừng đó, lão này chính là người có thói quen gài người khác, trên chiến trường vô số kẻ địch từng thua thiệt không ít lần.
Ngay cả Vệ Lăng do đối phương dạy dỗ ra cũng là trò giỏi hơn thầy.
“Lão Trương, thật sự là chuyện tốt, có một thanh niên tri thức muốn đến chỗ chúng ta, người không chỉ trẻ tuổi xinh đẹp, phẩm hạnh còn tốt, cô gái như vậy sao chúng ta không giữ lại cho con trai trong sư đoàn chúng ta, ông nói đúng không?” Vương Thừa Bình thấy ủy viên chính trị Trương thật sự muốn đi, nhanh chóng nói hết lời trong lòng ra ngoài.
Ủy viên chính trị Trương dừng bước, nhìn Vương Thừa Bình thắc mắc: “Có chuyện tốt như vậy à?”
Chuyện tốt như vậy có thể bảo ông ấy giúp đỡ, ông ấy nghĩ sao cũng cảm thấy không có khả năng.
Đối mặt với ánh mắt hoài nghi của ủy viên chính trị Trương, Vương Thừa Bình xoa tay, cười đến thành thực lại chân thành, nói rõ: “Vị đồng chí nữ này là người trong nhà Vệ Lăng giới thiệu tới, cô gái không chê chỗ chúng ta điều kiện khó khăn gian khổ, bằng lòng ở đây lâu dài.”
“Được lắm lão Vương, ông quả nhiên đang gài tôi mà.”
Ủy viên chính trị Trương liền tỏ thái độ với Vương Thừa Bình.
“Lão Trương, lão Trương, ông đừng tức giận, ông nghe tôi nói đi.” Vương Thừa Bình bất đắc dĩ đưa tay ra bắt lấy cánh tay của ủy viên chính trị Trương, không thả người đi.
“Lão Vương, chuyện này tuyệt đối không có thương lượng, cô gái này chắc chắn là đối tượng trong nhà Vệ Lăng giới thiệu cho thằng bé, mọi người không tiếp nhận người ta thì thôi, còn muốn lừa gạt cô gái nhà người ta, chuyện này quá thiếu đạo đức, tôi không làm.” Vẻ mặt ủy viên chính trị Trương giận đến xanh mặt rồi, tóm lấy Vương Thừa Bình giáo dục tư tưởng một hồi.
Ông ấy là ủy viên chính trị sư đoàn, chuyện ông ấy quản chính là tư tưởng của toàn bộ quân nhân sư đoàn, sư trưởng Vương Thừa Bình này ông ấy cũng có thể quản.
Vương Thừa Bình thấy ủy viên chính trị Trương hiểu lầm, bỗng dưng giúp Vệ Lăng nhận lấy phê bình giáo dục, ông không thể không nói rõ ngọn nguồn của sự việc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận