Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 668 -




"Vậy chúng ta mau tới đó lấy đồ đi." Hoàng Uyển Thanh sốt ruột nói.
Hoàng Uyển Thanh biết việc bị quy chụp sống theo chủ nghĩa tư bản đáng sợ thế nào.
Thấy Hoàng Uyển Thanh lo lắng như vậy, Tần Thanh Man cười nói: "Đống đồ đạc đó em không muốn dùng nữa thì thôi, chúng ta mua mới là được. Sau khi lấy đồ đạc về thì chia cho người nghèo trong đồn, đồ vật vô tội mà. Đến lúc đó chúng ta cứ nói rõ mọi chuyện, nếu có người không ngại thì cho họ, còn nếu họ để ý thì chúng ta sẽ xử lý sau."
Thời đại này có rất nhiều người nghèo đến mức mùa đông chỉ có một cái áo bông để mặc, sẽ không có ai để ý đến việc đống quần áo đó là đồ Hoàng Uyển Thanh từng sử dụng.
Hoàn cảnh gia đình của Hoàng Uyển Thanh khá tốt nên quần áo của cô ấy đều là loại chất lượng tốt, chắc chắn sẽ có rất nhiều người muốn lấy.
Hơn nữa, Hoàng Uyển Thanh không muốn mặc lại số quần áo đó là vì mỗi lần nhìn thấy chúng cô ấy sẽ nhớ lại chuyện ghê tởm mà Cao Diệp Phương đã làm trong ký túc xá, nhưng quần áo không hề bị hại người kia làm bẩn.
Đối với người nghèo, ngay cả quần áo của người chết họ còn không kiêng dè, cho nên sẽ không có ai chê những bộ quần áo sạch sẽ của Hoàng Uyển Thanh.
"Thanh Man, em nghe lời chị."
Hoàng Uyển Thanh cảm thấy Tần Thanh Man suy nghĩ rất thấu đáo nên lập tức đồng ý, đồng thời khúc mắc của cô ấy với những bộ quần áo đó cũng được loại bỏ.
"Vậy chúng ta tới nói với chị Mỹ Cầm một tiếng, hôm nay anh Bao lái xe đến, chúng ta tiện thể đi nhờ xe tới nông trường."
Tần Thanh Man đã suy xét xong mọi chuyện.
"Được." Vẻ mặt Hoàng Uyển Thanh tốt hơn nhiều, đồng thời cô ấy cũng cảm thấy vô cùng may mắn: "Thanh Man, cũng may hôm hai chín chị đã tới đón em, những món đồ có giá trị em đã mang tới nhà họ Tần hết rồi, hiện giờ trong ký túc xá chỉ còn lại vài bộ quần áo hơi cũ, dù phải vứt bỏ em cũng không đau lòng."
Đúng là may mắn!
Tần Thanh Man cũng cảm thấy Hoàng Uyển Thanh may mắn.
Thậm chí cô còn nghĩ, có phải tối qua trước khi Cao Diệp Phương lén bỏ trốn đã chạy vào phòng ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh để tìm kiếm đồ đạc này nọ hay không?
Ví dụ như trang sức vàng chẳng hạn.
Nếu không thì không có cách nào giải thích được lý do tại sao Cao Diệp Phương bỏ đi rồi quay lại. Cô từng nghe Hoàng Uyển Thanh nói than trong ký túc xá chỉ đủ đốt trong một ngày, nếu Cao Diệp Phương vẫn luôn ở trong phòng ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh thì Triệu Thiên Thành không thể nào lặng lẽ đi vào được. Hơn nữa, Cao Diệp Phương cũng không thể trốn trong ký túc xá suốt hai ngày sau khi ngừng chiến.
Thời tiết ở nơi này rất lạnh, buổi tối nhiệt độ không khí hạ xuống cực thấp, nếu không nhóm lửa thật sự có thể bị đông lạnh tới chết.
Quyết định xong, Tần Thanh Man dẫn Hoàng Uyển Thanh đến nhà thím Quế Anh, lần trước Trịnh Mỹ Cầm đến nhà cô thăm hỏi, Tần Thanh Man không kịp nói với Trịnh Mỹ Cầm việc cô muốn đi nhờ xe.
Tại nhà thím Quế Anh, sau khi Trịnh Mỹ Cầm nghệ nói sau này Hoàng Uyển Thanh sẽ không ở ký túc xá nữa mà chuyển đến nhà Tần Thanh Man sống, cô ấy cười nói: "Đồng chí Uyển Thanh, em là con gái, ở nhà Thanh Man đúng là an toàn hơn."
Thật ra cô ấy rất lo ngại về cửa sổ ở trong ký túc xá ở nông trường.
Mấy cái cửa sổ đó chỉ cần đâm nhẹ là thủng, lúc trước cô ấy từng đồng ý với Tần Thanh Man sẽ chăm sóc cho Hoàng Uyển Thanh Trước khi chuyện của Cao Diệp Phương và Triệu Thiên Thành xảy ra, Trịnh Mỹ Cầm không hề ý thức được việc một cô gái như Hoàng Uyển Thanh ở một mình trong phòng ký túc xá có khả năng sẽ gặp những nguy hiểm gì.
Từ sau khi chuyện then cài của cửa sổ không an toàn, cô ấy thật sự rất lo lắng.
Vẻ bề ngoài của Hoàng Uyển Thanh khá đẹp, trong nông trường lại có nhiều người trẻ tuổi, nếu Hoàng Uyển Thanh xảy ra chuyện gì thì cô ấy biết giải thích thế nào với Tần Thanh Man chứ?
"Chị Mỹ Cầm, em cũng học theo chị dâu Thanh Man gọi chị là chị, chị cũng đừng gọi em là đồng chí Uyển Thanh mãi như thế, gọi em Uyển Thanh là được rồi. Dù sao em cũng tạm được xem là người dân của đồn Kháo Sơn mà."
Hoàng Uyển Thanh rất thích tính cách thẳng thắn của Trịnh Mỹ Cầm nên quyết định kéo gần quan hệ giữa hai người.
"Được, sau này chị sẽ gọi em là Uyển Thanh."
Đây không phải lần đầu tiên Trịnh Mỹ Cầm nói chuyện với Hoàng Uyển Thanh, thấy cô ấy thật lòng tôn trọng mình nên Trịnh Mỹ Cầm cũng vui vẻ đồng ý.
Lúc này, Tần Thanh Man cũng nói ra mục đích mình đến đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận