Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 907 -




“Cô gái, cô cũng lương thiện thật đấy.” Bà cụ Triệu ca ngợi Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: “Bà cụ, tôi là cán bộ công xã, đây là trách nhiệm của tôi, cũng xin bà niệm tình trách nhiệm của tôi, đừng làm khó bọn họ, bọn họ lớn tuổi như vậy cũng chẳng dễ dàng gì.”
“Ai cũng không dễ dàng!”
Bà cụ Triệu không nói đến chuyện thả người, giọng nói phiền muộn cảm thán một câu.
Nội tâm của Phương Lỗ cùng tất cả công an đều trầm xuống, ý của bà cụ Triệu đây là không muốn thả người.
“Cô gái, chúng ta người khôn không nói chuyện mập mờ, tôi biết các người là công an, là cán bộ quốc gia, vì nhân dân đều không sợ chết, cho nên tôi không dám thả người.” Bà cụ Triệu biết chuyện đến bước này đã không còn đường sống để lui.
“Bà cụ, hà cớ phải vậy, bà có thể không yêu quý tính mạng của mình, nhưng nhà họ Triệu các người còn nhiều con cháu như vậy, bà nhẫn tâm kéo bọn họ chôn cùng mình sao?” Cô vẫn còn ý đồ muốn thuyết phục bà cụ Triệu.
“Ha ha ha...”
Bà cụ Triệu đột nhiên nhìn Tần Thanh Man rồi cười ha hả.
Hơn tám mươi người già cũng không vì có người cười to mà trở nên trẻ trung hơn, ngược lại tinh thần còn không tốt bằng khi không cười.
“Cô nhóc, nếu các người đã bước vào cổng nhà tôi thì hẳn đã biết nguyên nhân chân chính, quanh co làm gì, không có bọn họ bầu bạn bên cạnh tôi, tôi sợ hãi, tôi sợ các người, tôi cũng biết tôi đấu không lại các người, tốt nhất cứ để bọn họ ở lại bên cạnh, có như vậy ta mới có điểm tựa để nói chuyện với các người.”
Bà cụ Triệu vừa nói vừa chỉ về phía nhóm người già bên cạnh.
Tần Thanh Man nghiêm túc nhìn đôi mắt bà cụ Triệu, biết rằng đối phương đang nói thật.
Đối phương quả thực không tính thả người, một người cũng không thả.
“Thôn Đoàn Kết cách xa thị trấn, một chuyến đi về không dễ dàng, cho dù bây giờ xe của chúng tôi xuất phát, nhanh nhất cũng phải trưa mai mới có thể quay về, thời gian dài như vậy, thân thể của những người già có thể không đợi được.” Tần Thanh Man đổi góc độ, cho những người già trong đại sảnh cơ hội đấu tranh.
“Bà cụ, thả một nửa, bà thấy có được không?”
“Cô gái, có phải Triệu Hà đã chết rồi không?” Nhưng chính vào lúc này, bà cụ Triệu đột nhiên hỏi một câu.
Tiếng súng trong thôn người của nhà họ Triệu đều nghe thấy, nếu không bọn họ cũng không hành động nhanh như vậy.
Tiếng súng, người không có kinh nghiệm trong thôn có thể cho rằng đó là tiếng pháo, nhưng người nhà họ Triệu không như vậy, thần kinh của họ vốn đã căng thẳng do đoàn xe tiến đến, nghe thấy tiếng súng trong nháy mắt đã nhận ra là tiếng súng.
Bà cụ Triệu đã trải qua thời kỳ trước giải phóng, Triệu Bình Quân cũng ở bên cạnh Triệu Tài nhiều năm, bọn họ có thể phân biệt được ra tiếng súng.
Trong thôn xuất hiện tiếng súng không lâu, đứa trẻ Triệu Chân này lập tức dẫn mấy người công an đến nhà bọn họ tìm Triệu Chính Nghiệp, tất cả người nhà họ Triệu đều đoán được đã xảy ra chuyện, bà cụ Triệu thậm chí còn đoán được Triệu Hà đã chết.
Lúc này mới hỏi như vậy.
Tần Thanh Man biết không giấu được cái chết của Triệu Hà, gật đầu nói: “Đúng, Triệu Hà chết rồi.”
“Các người giết chú Triệu Hà?” Triệu Bình Quân không nhịn được mở miệng lần nữa.
“Triệu Hà bắt giữ ba viên công an, cầm đầu nổ súng tấn công nhân viên công tác quốc gia, theo luật pháp, chúng tôi có quyền bắn chết ông ta.” Tần Thanh Man đưa ra câu trả lời, lúc này toàn bộ thôn đang ở dưới sự khống chế của họ, không sợ người nhà họ Triệu biết được điều gì.
Toàn thân Triệu Bình Quân đột nhiên run lên: ...
“Thả Triệu Tài về đây, đây là điều kiện của tôi.” Nếp nhăn trên mặt bà cụ Triệu dường như nhiều lên một chút vì xác định Triệu Hà đã chết, ngay cả tay cầm gậy cũng khẽ run rẩy.
Bà cụ đối mặt với Tần Thanh Man và một hàng công an quả thật cũng có sợ hãi.
Nhưng bà càng biết rằng không có đường lui.
“Đúng rồi, các người cũng đừng nghĩ rằng bắt được bọn tôi sẽ thoát khỏi phiền phức, các người chỉ thấy mấy người nhà họ Triệu trong căn phòng này, nhưng tôi có thể nói với các người, tôi không chỉ có một đứa con trai là Triệu Tài, cũng không chỉ có hai đứa cháu trai.”
Bà cụ Triệu nhắc nhở đoàn người Tần Thanh Man.
nhà họ Triệu bọn họ lớn, vẫn luôn không phân nhà, mấy đứa con trai trong nhà đều sống cùng nhau, phía dưới con trai còn có cháu trai, cháu gái, tính ra, bao gồm cả gia đình Triệu Tài, nhà bọn họ có hơn ba mươi người trưởng thành.
Tuy rằng cháu giá xuất giá, nhưng cháu gái xuất giá lại có con dâu vào cửa.
Nói tóm lại, nhà họ Triệu bọn họ không thiếu người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận