Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 128 - Anh dũng bắt trộm 3




Anh dũng bắt trộm 3
"Hay là chúng ta về ngay trong đêm?" Nhớ lại chỗ thịt trong sân nhà Tần Thanh Man, Vệ Lăng cũng có chút lo lắng cho Sở Sở đang ở nhà một mình.
Tuy nói ở nhà có hai con ngỗng bên cạnh, nhưng mà đứa bé nhỏ như vậy vẫn cần có tình cảm đồng hành.
Tần Thanh Man nhìn núi rừng trong bóng đêm dày đặc, cuối cùng phủ định đề xuất của Vệ Lăng.
"Thôi bỏ đi, hôm nay không có trăng sáng, mò mẫm đi đường quá vất vả, chúng ta ngày mai đợi sau khi trời sáng xuất phát sớm chút cũng được." Đêm hôm khuya khoắt đi đường, nhỡ mà đi nhầm, không chỉ uổng phí công sức, mà còn có thể phải chịu khổ, Tần Thanh Man không định thử đâu.
Cũng chỉ là một đêm thôi, trong nhà cũng không đến mức xảy ra chuyện gì đâu.
Vệ Lăng vốn còn muốn thể hiện, cuối cùng không nói thêm nữa.
Hắn quý trọng đêm được ở riêng một mình cùng với Tần Thanh Man.
Liên tục mấy đêm đều có trăng sáng, hôm nay cũng không biết tại sao trăng không chỉ không hề xuất hiện mà sắc trời còn đen như mực vậy.
"Có phải tuyết sắp rơi rồi không?" Tần Thanh Man hơi lo lắng.
"Có chút giống dáng tuyết vẻ sắp rơi." Vệ Lăng mặc dù mới tới nơi này một năm, nhưng trong năm này hắn cũng đã hiểu ra một chút quy luật thời tiết.
Vừa nghe thấy tuyết sắp rơi, Tần Thanh Man đối với hồ nước nóng càng là tâm niệm không nỡ.
Nơi này cách đồn Kháo Sơn không gần, nếu không có Vệ Lăng đưa đi, cô tin chắc rằng dựa vào năng lực của cô không mất đến một hai ngày công sức thì không thể tới nơi được, xa như vậy, cái suy nghĩ sau khi đi quay lại lại lần nữa tỷ lệ cũng nhỏ vô cùng.
"Thanh Man, hôm nay anh lột da gấu, trên người hơi dính mùi, trở về muốn ngâm nước nóng một lúc, để tắm rửa."
Lúc Tần Thanh Man còn đang tự hỏi nên nói với Vệ Lăng thế nào về chuyện hồ nước nóng, Vệ Lăng đã mở miệng trước cô một bước rồi.
"Được chứ." Tần Thanh Man ngạc nhiên nhìn Vệ Lăng.
Chuyện ngâm suối nước nóng như này không cần một cô gái như cô phải mở lời thật sự giúp cô giảm bớt một phần lớn áp lực rồi.
"Bên trái hồ tương đối thông thoáng, lát nữa anh qua đó tắm." Vệ Lăng săn sóc Tần Thanh Man.
"Vâng." Tần Thanh Man gật gật đầu.
Nếu Vệ Lăng tắm ở phần hồ bên trái, vậy cô có phải hay không có thể tiếp tục đến vị trí hôm qua để ngâm mình!
Trở lại lán nghỉ, Vệ Lăng lập tức thắp sáng đèn dầu bên ngoài lán.
Theo ngọn đèn sáng lên, ánh sáng cam cam liền bao phủ toàn bộ lán nghỉ, mang đến ấm áp cùng an toàn cho khoảng không gian này.
Về lán dọn dẹp một chút, Vệ Lăng mang theo đồ dùng cá nhân của mình.
"Thanh Man, hôm nay trời tối đen, xung quanh cũng không an toàn, em có muốn cùng đi ngâm suối nước nóng một chút không?" Vệ Lăng sau khi trải qua suy nghĩ thật kỹ mới nói ra lời này.
Sắc trời quá tối, cũng có nghĩa là những nhân tố không an toàn càng gia tăng.
Trong hoàn cảnh tối tăm, con gái vốn dễ bị sợ hãi, hắn không yên tâm Tần Thanh Man được, dứt khoát đem lời nói rõ ra, dù sao hồ cũng rộng như vậy, trong bóng đêm như này với khoảng cách của hai người cũng sẽ không xấu hổ.
Tần Thanh Man vốn còn muốn lén lén đi ngâm suối nước nóng, nghe được lời Vệ Lăng nói lập tức nghĩ rõ được điểm mấu chốt.
"Vâng."
Đến giường cũng đã nằm chung rồi, xác thực không nhất thiết phải quá mức ra vẻ.
Nhận được câu trả lời của Tần Thanh Man rồi, Vệ Lăng mừng rỡ chờ đợi.
Mấy phút sau, hai người đi đến bờ hồ rồi một trái một phải tách ra, nhưng cũng không cách nhau quá xa, chiếc đèn pin duy nhất cũng được Tần Thanh Man cầm đi.
Vệ Lăng nói rồi, nếu như có chuyện gì xảy ra, có thể dùng đèn pin ra hiệu cho hắn, hắn nhất định sẽ nhanh chóng tới đó
Rừng núi hoang vắng, Tần Thanh Man cũng không dám đảm bảo sẽ an toàn tuyệt đối.
Trong phòng tắm thiên nhiên có một bệ đất nhỏ, không chỉ thích hợp để đặt quần áo mà còn có thể để đèn pin lên.
Tần Thanh Man cũng không bật đèn pin, mà trong bóng đêm cởi quần áo rồi xuống nước.
Thời gian dư dả, hiếm có một lần được tắm suối nước nóng cô dự định phải ngâm thật kĩ mới được
Dòng nước ấm nóng bao quanh người, khiến Tần Thanh Man cả người ngâm mình trong nước nóng thả lỏng tứ chi để hưởng thụ cái khó có được do thiên nhiên ban tặng này.
Phía xa, Vệ Lăng cũng đã xuống hồ.
Ngâm mình trong hồ, chỉ cần nghĩ đến mình cùng Tần Thanh Man đang tắm chung trong một hồ nước nóng, nhịp tim hắn liền không tự giác được tăng nhanh.
Cảm giác ngọt ngào tràn ngập khắp người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận