Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 288 - Khoảng thời gian náo nhiệt 7




Vệ Lăng hiểu ý của Tần Thanh Man, cũng không khuyên cô nữa.
“Dựa theo cấp bậc, nhà của chúng ta có thể ở khu dành cho người nhà. Nhà của khu dành cho người nhà được bố trí theo quy định, nhưng tạm thời chúng ta vẫn chưa có khu cho người nhà, cũng không biết khi chúng ta xây nhà sư đoàn có thể chi trả cho chúng ta hay không, mấy ngày nữa anh đi hỏi chú Hồng một chút.”
Vệ Lăng ngồi trên giường chăm chú nhìn Tần Thanh Man đan áo len nói một câu.
“Em cũng không biết nhiều về điều lệ chế độ của bộ đội, nhưng mà hỏi một chút cũng không sao.” Vì những lời của Vệ Lăng, Tần Thanh Man không chỉ đặt kim đan bằng trúc đang di chuyển lên xuống trên tay cô xuống mà còn dịch vào trong một chút, để Vệ Lăng có chỗ ngồi.
Vệ Lăng cởi giày ngồi xếp bằng bên cạnh Tần Thanh Man, giải thích: “Trước đây quân đoàn lo lắng chúng ta bên này không yên ổn nên không phê duyệt xây dựng khu cho người nhà, nhưng đây đã là chuyện của nhiều năm trước. Dù không biết chính sách có thay đổi hay không, khi anh trả phép về sẽ hỏi thăm ủy viên chính trị tình huống xem thế nào.”
Nếu như bọn họ có thể xây dựng khu cho người nhà vậy, nhà hắn cũng không cần tự mình bỏ tiền nữa, nếu không cho phép cũng không thiệt thòi, có thể sẽ được trợ cấp một chút.
“A Lăng, anh tuyệt vời quá đi.” Tần Thanh Man mặt mày cong cong ôm lấy Vệ Lăng.
Đừng nhìn lúc trước Vệ Lăng giao cho cô rất nhiều tiền vậy thôi chứ thật ra nếu muốn tự bỏ tiền ra xây nhà vẫn sẽ tốn kha khá đấy.
“Vợ ơi.”
Vệ Lăng đối mặt với cái ôm của Tần Thanh Man, trong đầu không tự chủ được hiện ra một hình ảnh động lòng người.
Hơi thở của hắn cũng bắt đầu có chút dồn dập.
“Đi ngủ sớm một chút đi, không phải nói là ngày mai than đá sẽ chuyển tới sao? Chuyển than đá tới chúng ta sẽ bận rất nhiều việc.” Tần Thanh Man cảm nhận rõ được sự biến hóa trên cơ thể của Vệ Lăng, nhanh chóng buông Vệ Lăng ra.
Nhưng chuyện này không phải cô cứ nghĩ buông tay là có thể buông ra.
Súng đã lên nòng sao có thể dễ dàng như vậy, Vệ Lăng duỗi cánh tay dài ra nhốt Tần Thanh Man vào trong ngực mình, sít sao chế ngự cô.
“Vợ ơi.”
Thanh âm trầm thấp mang theo âm hưởng khàn khàn đầy từ tính, phả lên mang tai Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man nhanh chóng nhìn thoáng qua Sở Sở đang ngủ say bên cạnh, hiện tại cuối cùng cô cũng hiểu được lúc còn nhỏ cha mẹ cô thật sự không dễ dàng chút nào.
Vệ Lăng thấy Tần Thanh Mạn vẫn còn lòng dạ chú ý tới Sở Sở, l bất mãn áp môi xuống.
Cuối cùng hai người thở hồng hộc, kiềm chế tiếng hít thở tách nhau ra.
Nằm thẳng trên giường, bất kể là thân thể hay tinh thần hai người đều sung sướng đến cực hạn, đây là loại cảm giác rất khó miêu tả.
Thật sự giống như “lén làm tình” sau lưng Sở Sở.
Càng căng thẳng, kìm nén, khống chế bản thân thì tất cả các giác quan lại càng trở nên nhạy cảm.
Một lúc lâu sau, hai vợ chồng mới bình ổn lại hô hấp, sau đó tắt đèn ôm nhau ngủ.
Ngày hôm sau, trời vừa sáng, cả nhà bọn họ đều đã thức dậy.
Đầu tiên Tần Thanh Man đi cất quần áo đã hong khô bên ngoài phòng khách vào, hong cả một buổi tối, tất cả quần áo đều đã khô.
“A Lăng, quần áo cất trong tủ quần áo, tất cả chỗ đó đều là quần áo của anh.” Tần Thanh Man gấp gọn quần áo bỏ vào tủ, đồng thời báo với Vệ Lăng một tiếng.
“Ừ, anh biết rồi.” Lúc này Vệ Lăng đang rửa mặt với Sở Sở.
Lò lửa cũng đã được đốt cháy rừng rực, cả căn phòng vừa ấm áp vừa khô ráo.
Ăn bữa sáng xong, Vệ Lăng dẫn Sở Sở cùng đi dọn dẹp một số đồ lặt vặt ở phòng chứa đồ. Nhà hắn sắp có than đá rồi, than đá lại chiếm nhiều diện tích, phải có chỗ để, phòng chứa đồ lặt vặt trong sân là nơi chứa than đá.
Sở Sở còn nhỏ, không làm được việc nặng, nhưng vẫn có khả năng giúp đỡ Vệ Lăng chuyển từng công cụ một ra.
Phòng chứa đồ lặt vặt sau khi được quét dọn và sửa sang lại đã trở nên sạch sẽ ngăn nắp hơn, chỉ chờ chất đống than đá mang đến là có thể bỏ vào luôn.
Mười giờ sáng, bộ phận hậu cần lái xe tới, không chỉ có xe, mấy người Đỗ Hoành Nghị cũng tới, không thiếu một ai.
Đỗ Hoành Nghị, Viên Hướng Dương, Tả Cao Bằng, còn có Tiểu Thạch.
Lần này vẫn là Tiểu Thạch lái xe tới, chỉ có điều là lái xe tải lớn, một nửa trên xe là than đá, đen xì hấp dẫn ánh nhìn của vô số người.
Nhìn thấy rõ trên xe tải toàn là than đá, rất nhiều người trong thôn càng thêm hâm mộ Tần Thanh Man.
Thời gian này nhà họ Tần thật sự càng ngày càng tốt lên, đã có thể được đốt than đá rồi.
Đã có mấy người Đỗ Hoành Nghị hỗ trợ nên căn bản không cần Tần Thanh Man phải động tay động chân, Vệ Lăng không chỉ dẫn mấy người họ chuyển than đá vào phòng chứa đồ mà bọn họ còn từ trên xe tải mang xuống một chiếc bếp lò làm bằng thép mới.
Đây là loại bếp chuyên dùng để đốt than đá, ấm áp, sạch sẽ hơn là đốt bằng bếp củi.
Khi thực sự đốt lên, toàn bộ bụng bếp có thể bị đốt đến đỏ bừng.
Chiếc bếp bằng thép được bao bọc kín được khiêng vào phòng phía tây, mấy người đàn ông to lớn bận việc một hồi, không đến một giờ, bếp lò cùng ống khói đều được lắp đặt xong.
Đốt than đá bên trong, khói trắng toát ra từ ống khói, mang theo khí CO2 nhàn nhạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận