Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 717 -




Vệ Lăng không cần phiền toái đang cố gắng khống chế biểu cảm trên mặt, vòng qua tấm bình phong đơn sơ, đi tới phòng ngủ.
Vừa nhấc mắt, anh đã hoảng hốt đến ngây người.
Tần Thanh Man mặc áo cưới đỏ thẫm đang mỉm cười nhìn anh.
Thật là xinh đẹp, cũng thật là đoan trang.
Lúc này Tần Thanh Man búi tóc đơn giản, trên đầu không có bất kỳ vật gì, nhưng vô cùng hấp dẫn ánh mắt của Vệ Lăng.
Bộ áo cưới này không phải là chiếc váy dài đơn giản, mà là áo cưới Hán phục được làm rất phức tạp.
Tần Thanh Man ở hiện đại là một người yêu thích Hán phục, bình thường cũng sẽ cùng mấy người bạn yêu thích Hán phục mặc đồ Hán phục để cùng tụ tập, cho nên cô không chỉ biết làm Hán phục, còn biết làm những kiểu tóc xinh đẹp.
“A Lăng, đến đây, thay đồ nào.”
Tần Thanh Man chỉ chờ có giờ phút này, nhìn thấy Vệ Lăng, nhanh chóng gọi người vào cửa.
“...” Môi Vệ Lăng giật giật, cuối cùng không phát ra bất kỳ âm thanh nào, nhưng người lại kích động đứng ở bên cạnh Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man không có làm Hán phục quá mức phức tạp, đồ lót cũng làm rất đơn giản.
“A Lăng, để em thay đồ cho anh.” Ánh mắt sáng rực của Tần Thanh Man nhìn Vệ Lăng, cô cũng muốn cưng chiều Vệ Lăng như anh vẫn luôn cưng chiều mình.
Một hồi lâu Vệ Lăng mới khống chế được kích động trong lòng, giang hai tay ra.
Tay Tần Thanh Man đặt ở trên cổ Vệ Lăng, áo ngủ mỏng manh rơi xuống, dáng người hùng tráng hiện ra. Sắc mặt Tần Thanh Man ửng đỏ cầm lấy đồ lót ở bên cạnh để mặc vào cho Vệ Lăng. Đầu tiên là đồ lót, cuối cùng là đồ cưới màu đỏ thẫm.
Khi làm tất cả những điều này xong, tuy mặt cô đã nóng bừng đỏ ửng, nhưng vẻ mặt lại rất trang nghiêm thiêng liêng.
Hôm nay là ngày đám cưới chính thức cô và Vệ Lăng chính thức, đồng thời cũng là lễ vật cô tặng cho Vệ Lăng.
Lúc Tần Thanh Man thắt đai lưng cho Vệ Lăng, tay của cô bị giữ chặt lại.
Tay Vệ Lăng rất nóng, nhiệt độ cơ thể còn cao hơn bình thường rất nhiều. Có thể thấy được lúc này tuy rằng trên mặt Vệ Lăng vẫn có thể giữ được sự bình tĩnh, nhưng nội tâm lại cực kỳ kích động.
“Phu nhân.” Vệ Lăng mặc xong đồ cưới cúi đầu nhìn Tần Thanh, trong mắt đong đầy tình yêu.
Thật sự đong đầy.
Đong đầy đến mức giống như là ao đầm, thâm sâu bao lấy cả người Tần Thanh Man.
“Phu quân.” Lần đầu tiên nghe Vệ Lăng gọi mình như vậy nên cô cũng thay đổi xưng hô.
Ánh mắt Vệ Lăng dưới ánh sáng lóe lên tia sáng vụn vặt, tuy rằng chỉ là thoáng qua, nhưng cũng chứng minh đã từng xuất hiện.
Trên bàn, nến đỏ long phượng đã được đốt, nến đỏ ở căn phòng ngủ chiếu xuống những mảng màu đỏ ở khắp nơi.
Trên khăn trải bàn đỏ có rượu, có hoa quả khô, cũng có sủi cảo sống.
Mặc dù Tần Thanh Man không thể làm hôn lễ của mình giống hoàn toàn như ngày xưa, nhưng cũng đã cố hết sức để chuẩn bị. Lúc này hiện ra ở trước mặt Vệ Lăng chính là thành tựu nửa tháng qua của cô. Nếu so sánh với căn nhà này mà Vệ Lăng chuẩn bị, cũng không hề kém cạnh.
Cả hai vợ chồng đều muốn cho nhau một đám cưới hoàn hảo nhất.
Tần Thanh Man và Vệ Lăng nhìn nhau, mặc dù hai người không nói gì cả nhưng trong ánh mắt đã nói lên tất cả.
Không có khách sáo nói lời cảm ơn, cũng không có nói mấy lời vô ích không cần thiết.
Trong ánh mắt đưa tình đã thể hiện tình cảm của nhau.
Vệ Lăng cầm bầu rượu trên bàn lên rót rượu, bầu rượu và rượu đều mang từ nhà đến, lúc này thật sự đã có đất dụng võ.
Không có người ở bên cạnh để chủ trì, cũng không có bà mối.
Tất cả đều dựa vào hai vợ chồng.
Rượu rót xong xuôi, hai vợ chồng rất ăn ý mỗi người bưng một ly lên, sau đó ngồi đối diện nhau, tay Vệ Lăng vòng qua cánh tay Tần Thanh Man: “Phu nhân, hôm nay chúng ta thành hôn, đây là rượu giao bôi.”
Tần Thanh Man có thể tự mình chuẩn bị hôn lễ, cũng không có ý định giả bộ thục nữ: “Phu quân, uống chén rượu giao bôi này, anh và em ở bên nhau đến răng long đầu bạc cũng không lìa xa.”
“Phu nhân, giờ đây Vệ Lăng này sẽ thề với trời, cả đời này sẽ không phụ em.” Ánh mắt Vệ Lăng nhìn về phía Tần Thanh Man ngoài sự thâm tình ra, còn có sự sâu sắc, sâu tựa như một hang động u tối, dây dưa cùng Tần Thanh Man.
“Phu quân, Tần Thanh Man này sẽ mãi mãi là vợ của anh.” Tần Thanh Man cũng nói ra lời hứa của mình.
Ánh mắt của cả hai đan lấy nhau, cuối cùng hai vợ chồng chậm rãi uống hết rượu giao bôi.
Rượu vừa vào miệng, Tần Thanh Man đã cảm thấy một hơi nóng xông thẳng lên mặt.
Mặt của cô trong nháy mắt đã nóng đến mức giống như trái táo đỏ au trên đầu cành, đôi mắt to ngập nước cũng tạo nên sóng gợn lăn tăn, trong ánh mắt nhìn về phía Vệ Lăng vô thức mang theo một tia quyến rũ.
Đó cảm xúc dâng trào tự nhiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận