Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 672 -




Cửa sổ xe đóng kín mít nên bọn họ không nhìn thấy người ngồi bên trong là ai.
Hai vợ chồng Trịnh Mỹ Cầm không nhận ra người trong xe nhưng Chu Kinh Quốc lại nhận ra hai vợ chồng bọn họ, nhà ông ta không có xe, chiếc xe ông ta đang lái là của cha vợ.
Lúc Chu Kinh Quốc láI xe lướt ngang qua xe máy kéo của Bao Thắng Lợi, ông ta chợt rùng mình, trong lòng ông ta nảy ra một dự cảm không tốt.
Có vẻ hai vợ chồng Trịnh Mỹ Cầm về nhà mẹ đẻ để chúc tết, sáng nay ông ta đã gặp Trịnh Mỹ Cầm tại hiện trường vụ án trong nông trường, bây giờ lại gặp cô ấy, đột nhiên ông ta rất lo lắng về chuyện đến nhà Tần Thanh Man cầu hôn.
Chu Kinh Quốc nhìn thấy vẻ mặt hớn hở của Triệu Thiên Thành trong kính chiếu hậu mà chua xót trong lòng.
Ông ta không ngờ hôm nay Trịnh Mỹ Cầm sẽ về chúc tết nhà mẹ đẻ.
Dựa theo tính cách lỗ mãng của tên Bao Thắng Lợi kia, khả năng cao là vợ anh ấy đã nói chuyện xảy ra ở nông trường cho Tần Thanh Man biết.
Nếu Tần Thanh Man biết chuyện giữa Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương thì chắc chắn Hoàng Uyển Thanh cũng đã biết.
Bây giờ bọn họ đến nhà họ Tần cầu hôn nhất định sẽ bị người ra ghét bỏ.
Hôm nay là ngày tết, nếu người đàn ông của Tần Thanh Man ở nhà, nói không chừng bọn họ còn bị đánh nữa.
Ngay lúc này, trong lòng Chu Kinh Quốc cơ một hồi chuông cảnh báo bọn họ mau rút lui vang lên.
Nhưng ông ta không biết nên nói thế nào
Vẻ mặt hiện tại của Triệu Thiên Thành nói rõ đứa nhỉ này rất thích Hoàng Uyển Thanh, chuyện hôm qua là do bị Cao Diệp Phương hãm hại. Nhưng mà Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh sẽ không quan tâm Triệu Thiên Thành có bị người khác hãm hại hay không, người ta chỉ để ý kết quả thôi.
Mà kết quả là Triệu Thiên Thành thật sự đã ngủ với một người phụ nữ, tất cả mọi người trong nông trường đều biết chuyện này.
Tốc độ của ô tô con giảm dần, cuối cùng nó dừng lại ở bên đường.
"Cha?" Xe dừng lại làm Triệu Thiên Thành đang mơ tới viễn cảnh tươi đẹp bừng tỉnh, anh ta nhìn ra ngoài cửa sổ thấy trước không có thôn, sau không có cửa hàng, xe không nên dừng ở đây.
"Thiên Thành, xe không nổ máy, con xuống đẩy xe đi."
Chu Kinh Quốc tìm đại một cái cớ để lừa Triệu Thiên Thành xuống xe, ông ta muốn bàn bạc với vợ.
"Cha bảo còn đẩy xe ư?"
Triệu Thiên Thành nhìn quần áo mới trên người mình rồi chui đầu ra ngoài, quan sát kính chiếu hậu, anh ta vừa bất ngờ lại bất mãn.
Hôm nay vì cầu hôn nên anh ta đã sửa soạn thật kỹ, nếu xuống đẩy xe rồi bị bị bụi và tuyết văng vào mặt thì sao?
"Không thì chả đi đẩy." Chu Kinh Quốc bình tĩnh thương lượng với con trai.
"Cha nói đùa à, con không biết lái xe, nếu cha đi đẩy thì ai lái xe." Triệu Thiên Thành không nhịn được mà trợn mắt nhìn cha mình một cái, sau đó anh ta đành nhận mệnh, chuẩn bị mở cửa xe và đi xuống.
"Hay là để mẹ đi."
Triệu Xuân Tĩnh chần chừ lên tiếng.
Hôm nay trước khi ra ngoài bà ta cũng sửa soạn cho bản thân, dù là quần áo hay kiểu tóc thì đều cố ý chăm chút. Bà ta cũng sợ bị văng tuyết vào mặt làm ảnh hưởng hình tượng của bản thân, nhưng nếu bà ta không xuống đẩy xe thì Triệu Thiên Thành phải làm việc đó.
Hôm nay bọn họ đi cầu hỏi, Triệu Thiên Thành là nhân vật chính, không thể có thiếu sót.
"Mẹ cứ ngồi đi, để con đẩy, mẹ không mạnh bằng con đâu."
Triệu Thiên Thành cũng rất có hiếu, vừa nghe mẹ mình nói muốn xuống đẩy xe, anh ta đã vội vàng ngăn cản và nhanh chóng xuống xe.
Đợi tới lúc cửa xe đóng lạ, Chu Kinh Quốc lập tức hạ giọng nói: "Có lẽ Hoàng Uyển Thanh đã biết chuyện của Thiên Thành."
"Cái gì?"
Không phải Triệu Xuân Tĩnh không nghe rõ lời Chu Kinh Quốc nói mà là bà ta cảm thấy khó tin.
Trước khi bọn họ ra khỏi nhà, Chu Kinh Quốc vô cùng tự tin nói sẽ không còn ai dám đồn đãi ra ngoài, vậy tại sao bọn họ còn chưa đi tới đồn Kháo Sơn mà tin tức đã bị lộ? Chủ nhiệm cách ủy hội như Chu Kinh Quốc cũng quá hèn nhát.
nếu không làm gì có ai dám đồn đãi chuyện thị phi của gia đình bọn họ chứ!
"Bây giờ không có thời gian giải thích, nhưng tôi dám chắc chín mươi phần trăm là chuyện này không giấu nổi, hôm nay nếu chúng ta tới nhà Tần Thanh Man cầu hôn, có thể sẽ bị đánh."
Nói đến đây, Chu Kinh Quốc không nhịn được mà rùng mình.
Ông ta vẫn còn nhớ chuyện lần trước Trịnh An Quốc dẫn người dân đồn Kháo Sơn đến nông trường đánh nhau.
Hiện tại, Thiên Thành nhà ông ta sai rành rành ra đó mà bọn họ còn dám đến nhà làm người ta ghê tởm vào dịp tết, nếu không bị đánh gãy chân là may mắn lắm rồi.
"Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ, ông cũng nhìn thấy Thiên Thành hào hứng tới cỡ nào mà."
Triệu Xuân Tĩnh hoang mang, ánh mắt bà ta vẫn luôn dõi theo Triệu Thiên Thành ngoài xe.

Bạn cần đăng nhập để bình luận