Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 1025 -




Sở Sở rất ngoan, cậu nhìn thấy biểu cảm lạnh nhạt của Tần Thanh Man liền giải thích với Hoàng Hải Quân: “Anh rể không có đến, em và chị gái, còn có Đô Đô đến là do ngài chủ tịch muốn gặp bọn em, chúng em mới tới hôm nay thôi.”
“Ừm, anh biết rồi.” Mặc dù Hoàng Hải Quân không biết tình hình cụ thể ở thôn Đoàn Kết, nhưng Bạch Thành liên tiếp phá được hai vụ án lớn về vàng và thuốc nổ, anh ấy biết điều này, nhớ tới số vàng mà Triệu Tài tiết lộ ra trong nhà họ Tần, anh ấy liền biết hai chị em Tần Thanh Man chắc chắn lập được công lớn trong hai vụ án này.
Nếu ngài chủ tịch muốn gặp, vậy thì hai chị em Tần Thanh Man không cần đi chung với Vệ Lăng cũng có thể ở lại nhà khách tổng cục hậu cần.
Tần Thanh Man không muốn nói về Vệ Lăng nên chuyển chủ đề: “Anh Hoàng, Uyển Thanh đã tìm được đối tượng.”
Trước khi cô đến thủ đô, thư nhà Hoàng Uyển Thanh vẫn chưa gửi đi, cô tin chắc chắn đây là lần đầu tiên Hoàng Hải Quân nghe được tin tức này.
“Uyển Thanh... Có đối tượng sao?” Tin tức này thật sự quá khiếp sợ, Hoàng Hải Quân lập tức đứng dậy.
“Đúng vậy, anh Hoàng, đối tượng của chị Uyển Thanh là anh Trần Cảnh, chuyển từ Sở Công an tỉnh về cục công an huyện.” Sở Sở vui vẻ nhìn Hoàng Hải Quân, việc này Hoàng Uyển Thanh cũng nhắc tới trong thư, hiện tại bọn họ nói ra cũng giống nhau.
Còn có thể làm cho người nhà họ Hoàng vui vẻ.
“Thật tốt quá, rốt cuộc Uyển Thanh cũng suy nghĩ cẩn thận.” Hoàng Hải Quân thật sự rất kích động, gia đình bọn họ lo lắng Hoàng Uyển Thành sẽ lãng phí thanh xuân của mình tới năm ba mươi tuổi.
“Đồng chí Hải Quân, tôi biết tình hình về đồng chí Trần Cảnh, để tôi nói cho anh nghe.” Đỗ Hoành Nghị thấy vẻ mặt Tần Thanh Man mệt mỏi, nhớ tới chuyện mấy ngày trước té xỉu, biết Tần Thanh Man muốn nghỉ ngơi sớm nên anh ấy dứt khoát ôm chuyện giới thiệu Trần Cảnh cho Hoàng Hải Quân nghe.
Hoàng Hải Quân nghe thấy lời nói của Đỗ Hoành Nghị lập tức nhận thấy vẻ mệt mỏi của Tần Thanh Man, anh ấy kiềm chế kích động nói: “Thanh Man, em và Sở Sở nghỉ ngơi đi, anh về nhà trước, có chuyện gì ngày mai rồi nói.”
“Vâng, anh Hoàng, anh Đỗ cũng biết chuyện Uyển Thanh và Trần Cảnh. Anh Đỗ giúp em tiễn anh, hôm nay chúng em vừa đến thủ đô nên hơi mệt, muốn nghỉ ngơi sớm một chút.” Một ngày Tần Thanh Man chưa có tin tức về Vệ Lăng, tinh thần liền chịu ảnh hưởng.
Vừa mới nghe thấy Hoàng Hải Quân nhắc tới tên Vệ Lăng, ngay cả sức tiễn Hoàng Hải Quân ra cửa đều không có.
Hoàng Hải Quân nhìn thấy dáng vẻ khác thường của Tần Thanh Man, anh ấy không hỏi nữa mà chỉ liếc nhìn Đỗ Hoành Nghị, sau đó liền chào tạm biệt.
Trước khi đi anh ấy còn dặn buổi sáng ngày mai không cần thức quá sớm, tám giờ anh ấy sẽ đến nhà khách đón người.
Tần Thanh Man gật đầu đồng ý.
Cô tin nghỉ ngơi một đêm, ngày mai có thể khôi phục tinh thần.
Tiễn Hoàng Hải Quân đi, Tần Thanh Man liền nằm xuống nghỉ ngơi, hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, cô thật sự rất mệt.
Sở Sở và sói con cũng ngủ, thấy Tần Thanh Man đã ngủ, hai đứa nhỏ cũng nhắm mắt ngủ.
Dưới lầu, Hoàng Hải Quân và Đỗ Hoành Nghị sóng vai nhau cùng đi.
Hoàng Hải Quân không hỏi chuyện về Trần Cảnh, mà nhỏ giọng nói một câu: “Có phải Vệ Lăng đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Đừng trách anh ấy nhạy cảm, anh ấy thật sự có cảm giác có chuyện không ổn.
“Vệ Lăng đi làm nhiệm vụ rồi.” Đỗ Hoành Nghị chỉ có thể trả lời Hoàng Hải Quân như vậy.
Hoàng Hải Quân đã hiểu, cũng không còn tâm trạng hỏi về chuyện Hoàng Uyển Thanh và Trần Cảnh, anh ấy nhỏ giọng nói vài câu với Đỗ Hoành Nghị liền rời đi.
Sáng sớm hôm sau, Tần Thanh Man dựa theo đồng hồ sinh học tỉnh lại.
Được ngủ nghỉ đủ giấc, khi tỉnh dậy cô tràn đầy sức sống, với sự tín nhiệm của cô đối với Vệ Lăng, cô không tin hắn sẽ xảy ra chuyện, cô tin Vệ Lăng nhất định sẽ trở về bên cô.
Tần Thanh Man nhớ tới nụ cười của Vương Thừa Bình, cô tin chắc chắn Vệ Lăng còn sống.
Mang theo sự tín nhiệm, bọn họ và Hoàng Hải Quân gặp mặt, sau đó hai chiếc xe chạy đến quảng trường xem bức tượng của ngài chủ tịch, nhìn thấy vẻ hùng vĩ của quảng trường, cúi chào đài tưởng niệm anh hùng nhân dân, nhưng vì nguyên nhân đặc thù, không thể vào viện bảo tàng tham quan.
Tần Thanh Man đã rất hài lòng.
Việc viện bảo tàng xây dựng thêm là chuyện cải cách của đời sau, cùng lắm thì bọn họ sẽ đến thủ đô tham quan sau thập niên 80.
Bởi vì dẫn theo trẻ con và Đô Đô, mọi người đi không nhanh, chậm rãi dạo xung quanh quảng trường, mặt trời đã lên cao, sắp đến giữa trưa, mốc giờ này không tốt cũng chẳng xấu.
Hoàng Hải Quân chờ mọi người đến tiệm cơm quốc doanh gần đó để ăn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận