Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 677 -




Vạn Lương nghĩ rất hay, anh ta cũng không tham lam, chỉ muốn Cao Diệp Phương giúp nhà bọn họ thoát khỏi khốn cảnh là được.
Về phần Hoàng Uyển Thanh và Triệu Thiên Thành có dây dưa gì với nhau hay không, anh ta không quan tâm chút nào.
Vạn Lương cảm thấy đêm hôm đó anh ta có thể ngủ được với Cao Diệp Phương, có lẽ thật sự là trời xui đất khiến, dù sao anh ta cũng đã gặp Hoàng Uyển Thanh không chỉ một lần, nếu Hoàng Uyển Thanh thật sự có quan hệ gì với Triệu Thiên Thành, hôm nay biết tin tức chắc chắn sẽ làm ầm ĩ.
Mà không phải trả phòng ký túc xá, còn ném hết đồ đạc trong túc xá đi. Có thể thấy cô ấy thật sự ghê tởm Triệu Thiên Thành và Cao Diệp Phương.
Vạn Lương nghĩ đến chuyện này, nhìn chằm chằm Cao Diệp Phương một lát rồi xoay người rời đi.
Người ẩn nấp trong bóng tối nhất định sẽ không dễ dàng bại lộ lai lịch của mình, anh ta phải ẩn nhẫn hơn nữa.
Vạn Lương rời đi, Cao Diệp Phương cũng không tiện tiếp tục đợi ở đây, cô ta cũng phát hiện một vấn đề, đó chính là cô ta khiến mọi người giận dữ, bởi vì chuyện tính kế Triệu Thiên Thành, có lẽ cô ta đã cản đường một số người.
Nếu đã như vậy, cô ta cũng không cần thiết ở lại nữa.
Cao Diệp Phương quay đầu cao ngạo rời đi.
Cho dù cô ta tạm thời chưa trở thành vợ của Triệu Thiên Thành cũng không sao, cô ta có nhiều thời gian để giữ được Triệu Thiên Thành.
Trịnh Mỹ Cầm nhìn bóng lưng Cao Diệp Phương rời đi, rất muốn nhổ bãi nước miếng, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, chỉ nói Bao Thắng Lợi mau chóng mang đồ lên xe. Sau khi chuyển đồ xong, cô ấy mới khóa cửa ký túc xá một lần nữa trước mặt tất cả mọi người, sau đó vui vẻ rời đi.
Cô ấy chỉ lấy đồ của Hoàng Uyển Thanh, đồ trên giường không xê dịch chút nào.
Mặc dù trên giường vật dụng buổi sáng khi Chu Kinh Quốc đến xử lý chuyện của Cao Diệp Phương và Triệu Thiên Thành đã đổi đồ dùng trên giường, thứ đó là đồ của nhà nước, cho dù hai người Cao Diệp Phương không động tới thì cô ấy cũng ngại xúi quẩy.
Trịnh Mỹ Cầm hài lòng rời đi, đám người xem náo nhiệt đương nhiên cũng đều bỏ đi.
Chỉ trong chốc lát, trước cửa túc xá khôi phục sự yên tĩnh, chỉ để lại khóa lớn cực kỳ dễ thấy trên cửa ký túc xá.
Ban đêm, Cao Diệp Phương nằm trên giường ký túc xá, không sao ngủ được. Cô ta xuống nông thôn này không chỉ vì người nhà họ Hoàng bất mãn với chuyện cô ta tính toán Hoàng Uyển Thanh nên tính kế cô ta một phen, mà cô ta đến đây còn có nhiệm vụ. Trước đó cô ta đã tới ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh nhiều lần cũng chưa thể kiểm tra cẩn thận, thật sự không cam tâm.
Cao Diệp Phương trở mình nhiều lần trên giường, sau khi khiến Thôi Tú Tú phòng bên bất mãn lẩm bẩm mất lần thì dứt khoát rời giường, mặc quần áo ra ngoài.
Cô ta không có hình tượng gì ở nông trường, cũng không thèm để ý chuyện bị người khác nhìn thế nào.
Dù sao hiện giờ cô ta có làm gì cũng không có ai coi cô ta là người đứng đắn nữa, nếu đã như vậy, cô ta cũng không cần thiết ra vẻ nữa.
Cao Diệp Phương rời khỏi ký túc xá, Thôi Tú Tú ngủ bên cạnh cô nhếch miệng trong bóng đêm, hiện tại cô ta càng ngày càng xem thường Cao Diệp Phương, thế mà dám tính kế Triệu Thiên Thành, thật sự là không cần mặt mũi.
Đêm mùng ba Tết không hề có tí ánh sáng nào, xung quanh tối đen.
Cao Diệp Phương dựa vào ký ức, mò tới ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh một lần nữa.
Đứng ngoài cửa sổ một lần nữa, trong lòng cô ta rất giãy dụa, vào hay không vào, trong phòng ký túc xá này đã xảy ra quá nhiều chuyện với cô ta, cô ta cũng sắp có bóng ma tâm lý với phòng ký túc xá này rồi.
Nhưng cuối cùng, tâm trạng hoàn thành nhiệm vụ vẫn khiến Cao Diệp Phương trèo vào phòng ký túc xá này một lần nữa.
Kết quả, vừa mới đi vào ký túc xá, cô ta còn chưa kịp mở đèn pin lên xem thì đã bị người ta ôm chặt lấy, vừa ôm, cô ta đã lập tức phân biệt được đây không phải Triệu Thiên Thành, là người đàn ông lúc đầu chiếm hời cô ta.
Đến nay, Cao Diệp Phương cũng không biết người đàn ông này là ai.

Bạn cần đăng nhập để bình luận