Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 979 -




Tần Thanh Man cũng vừa ý Giang Nguyên Khôi, tới giữ chức chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã, Giang Nguyên Khôi có vóc người cao lớn, thật ra thì lá gan lại rất bé, bằng không trước kia cũng sẽ không lăn lộn theo Chu Kinh Quốc.
Một người có thể có thể lăn lộn cùng Chu Kinh Quốc sẽ không từ chối chức vị chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã.
Chỉ cần chủ trương này do vị chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã tiền nhiệm là Chu Kinh Quốc dẫn đầu đề nghị để Giang Nguyên Khôi thay thế vị trí này, thì cán bộ lãnh đạo công xã đều sẽ đồng ý, ủy ban cách mạng huyện có quyền quyết định người mới được chọn để nắm giữ vị trí chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã Hồng Kỳ.
Cho dù là trên cấp một cũng không thể nhảy dù.
Từ khi Tần Thanh Man biết có người muốn mình thay thế vào vị trí chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã thì đã nghĩ cách giải quyết.
Hiện tại thấy ý kiến của mọi người đều giống nhau, thì nhìn về phía bí thư công xã Phương Minh Kiệt: "Đồng chí Minh Kiệt, tôi kiến nghị lập tức thông báo cho hai đồng chí Chu Kinh Quốc và đồng chí Giang Nguyên Khôi đến họp đi thôi, hôm nay chúng ta sẽ quyết định người được chọn cho vị trí chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã."
Không thể trách cô sốt ruột, nếu đã có người muốn hại cô, vậy thì tốc độ làm việc của đối phương chắc chắn cũng sẽ rất nhanh.
Phương Minh Kiệt cũng hiểu rõ tính nghiêm trọng của vấn đề, đồng ý nói: "Bổ nhiệm đồng chí Chu Kinh Quốc đã tới rồi, lát nữa sẽ do ông ta chính thức nêu lên để phù hợp với trình tự thay thế chức vị ủy ban cách mạng công xã, ông ta đến đảm nhận vị trí lãnh đạo ủy ban cách mạng huyện, chỉ cần phát bổ sung thêm một tập tài liệu là được."
"Đúng vậy, trước đó bọn chú cũng nghĩ như vậy, đánh nhanh thắng nhanh."
Trịnh An Quốc gật đầu ủng hộ cách làm của Tần Thanh Man và Phương Minh Kiệt.
"Đồng chí Minh Kiệt, bây giờ tôi sẽ đi mời hai đồng chí đó." Tiền Tương Dương xin phép xong thì ra khỏi phòng hợp.
Lúc này Giang Nguyên Khôi đang ngồi trong văn phòng Chu Kinh Quốc.
Ông ấy tới để giành lấy chức vị chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã, nếu không phải Phương Minh Kiệt một mình kiêm hai chức bí thư và chủ tịch công xã, thì vị trí chủ nhiệm ủy ban cách mạng trong công xã sẽ là to nhất, nhưng bởi vì Phương Minh Kiệt, nên cho dù là ai ngồi vào vị trí này cũng phải nghe theo người lãnh đạo là Phương Minh Kiệt.
Chu Kinh Quốc trở thành bí thư ủy ban cách mạng huyện, Giang Nguyên Khôi cảm thấy đây là cơ hội để mình phát triển ở ủy ban cách mạng công xã.
Mới sáng sớm ông ấy đã chờ đợi ở phòng làm việc của Chu Kinh Quốc, ông ấy muốn thay thế vị trí chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã này, mặc dù phía trên còn có bí thư Phương Minh Kiệt, nhưng vẫn nở mày nở mặt hơn làm đội trưởng đội dân quân tự vệ nhiều.
Chu Kinh Quốc thấy vẻ mặt hưng phấn của Giang Nguyên Khôi, mãi một lúc sau mới nói: "Ông từng thấy tôi ở vị trí này nở mày nở mặt à?"
Ban đầu lãnh đạo ủy ban cách mạng huyện là bố vợ của ông ta, ông ta không thể ngóc đầu lên tại công xã Hồng Kỳ, không phải ông ta xem thường Giang Nguyên Khôi, mà là Giang Nguyên Khôi không có ai giúp đỡ???, cũng không có mình quan tâm thì sao có thể đấu lại được đám người Trịnh An Quốc.
Hơn nữa trong công xã còn có một Tần Thanh Man.
Chu Kinh Quốc nhớ đến Tần Thanh Man là từ sâu trong đáy lòng lại rùng mình, ông ta vừa hãi vừa sợ Tần Thanh Man.
Một người phụ nữ mới trở thành cán bộ công xã lăn lộn mấy ngày trong quan trường, mà đã có thể khuấy ra một cái lỗ hổng.
Nhớ đến sự thay đổi từ trên xuống dưới, Chu Kinh Quốc thật lòng khâm phục Tần Thanh Man.
Cũng không dám đối chọi với Tần Thanh Man.
Sau này cuộc sống của ông ta có tốt đẹp hay không, toàn bộ đều dựa vào Tần Thanh Man.
Đừng thấy lúc này Tần Thanh Man chỉ là một cán bộ phụ nữ nhỏ bé trong công xã, nhưng cho dù là thực lực hay mưu trí của người này đều không thể so sánh với người bình thường, tính kế người ta cũng có thể tính từng cái thật chuẩn xác.
Cho nên Chu Kinh Quốc nhắc nhở Giang Nguyên Khôi.
Không phải ông ta không muốn nâng đỡ Giang Nguyên Khôi lên làm chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã Hồng Kỳ, mà là bản thân ông ta không thể làm chủ được, ông ta hoàn toàn không có quyền quyết định, trước mặt Tần Thanh Man, ông ta có thể trở thành lãnh đạo ủy ban cách mạng huyện, cũng có thể bị Tần Thanh Man kéo xuống bất cứ lúc nào.
Chu Kinh Quốc đã sớm nhìn rõ được chuyện này.
Từ khi Chu Kinh Quốc trở thành chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã thì Giang Nguyên Khôi đã đi theo Chu Kinh Quốc, ban đầu ông ấy cho rằng hôm nay tới đây yêu cầu chức vụ này là một chuyện đơn giản, nhưng một câu nói của Chu Kinh Quốc đã khiến ông ấy cứng họng.
Giang Nguyên Khôi cũng không ngu, suy nghĩ một chút đã hiểu ý nghĩa thật sự đằng sau câu nói của Chu Kinh Quốc.
"Đồng chí Kinh Quốc, ông không thể hỗ trợ tôi sao?"
Ông ấy thật sự rất muốn được nở mày nở mặt một lần, cũng không đến những nơi khác để khoe khoang, chỉ cần có thể nở mày nở mặt giống như Chu Kinh Quốc đã từng ở công xã Hồng Kỳ là đủ rồi, lòng tham của ông ấy không lớn, chỉ cần như thế là đủ mãn nguyện rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận