Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 984 -




Tần Thanh Man cũng nhìn sang.
Thật ra cô không muốn mua tivi, chủ yếu là vì lúc này tivi vẫn chưa thực dựng, chỗ bọn họ mùa đông đóng băng nửa năm, nửa năm này đồn Kháo Sơn không có điện, không có điện thì mua tivi về chỉ để trưng bày.
Cũng chỉ có thể chờ khu dành cho người nhà ở chỗ sư đoàn xây dựng xong, xem xem nguồn điện có ổn định hay không, nếu như ổn định, đến lúc đó mua một cái tivi cũng được.
Còn bây giờ thì bỏ đi.
Tần Thanh Man không có hứng thú, nhưng quần chúng lại rất thích thú.
Nhân viên bán hàng đối mặt với ánh mắt của mọi người, ưỡn ngực lên, giới thiệu: "Chiếc tivi này thuộc thương hiệu Panda do Nam Kinh sản xuất, giá bán 960 đồng, phải có phiếu tivi mới có thể mua."
"Bao nhiêu cơ?"
Lời của nhân viên bán hàng vừa dứt, trong đám người đã vang lên không ít tiếng kinh ngạc.
Giá cả tuôn ra từ trong miệng nhân viên bán hàng đã làm mọi người sợ hãi, thời đại này, mức lương của mọi người khá thấp, lương một tháng có thể lên đến hơn ba mươi đồng đều là đãi ngộ dành cho cấp bậc lãnh đạo nông trường, người bình thường lương cũng chỉ có hai mươi đồng mà thôi.
Chiếc tivi trước mắt có giá hơn chín trăm đồng, cho dù một người không ăn không uống tiết kiệm mấy năm cũng chưa chắc đã mua nổi.
Tất cả mọi người đều rút lui.
Mua không nổi, thật sự mua không nổi.
"Các đồng chí, mọi người đừng vội, nghe tôi nói xong đã." Mấy nhân viên bán hàng thấy tất cả mọi người đều lắc đầu ngao ngán bỏ đi, thì vội vàng ngăn lại.
"Đồng chí à, cho dù có nghe các cô nói thêm nữa thì chúng tôi cũng chẳng mua nổi." Có người thật sự rất thích tivi, trước khi rời đi không nhịn được mà đáp lại nhân viên bán hàng một câu.
"Đồng chí này, còn tất cả các đồng chí nữa, mọi người đừng vội, nghe tôi nói một câu đã." Nhân viên bán hàng nói câu vừa rồi thấy mọi người quay đầu lại nhìn mình, mới nói tiếp: "Cái tivi này không bán."
"Không bán thì bày ra để làm gì?"
Không ít người đang nóng lòng, không nhìn được mà giận dỗi nhân viên bán hàng một câu.
"Các đồng chí, đừng nóng đừng nóng, mọi người nghe tôi giải thích." Nhân viên bán hàng bị mọi người trút giận cũng không bực mình, mà mỉm cười nói: "Chúng tôi không bán chiếc tivi này, nhưng trong thời gian buôn bán chúng tôi sẽ để chiếc tivi này ở đây, ai thích thì đều có thể xem."
"Không mua cũng xem được sao?" Mọi người lập tức sôi trào.
"Đúng, không mua cũng có thể xem tivi, tôi là người bản địa, đương nhiên biết thu nhập của mọi người, mua một chiếc tivi hơn chín trăm đồng, chắc chỉ có gia đình có mấy người ăn lương nhà nước còn có thể mua được, nhưng có thể lấy tiền ra và muốn lấy tiền ra mua là hai chuyện khác nhau, tôi tin vẫn có rất nhiều người không nỡ."
"Chắc chắn không nỡ rồi, đắt quá đi mất."
Có không ít người trong đó gật đầu đồng ý.
Cái giá này còn đắt hơn gấp đôi giá cả sắm sửa của hồi môn sính lễ trong đám cưới hỏi, thật sự là không nỡ bỏ ra.
"Cho nên mới không bán chiếc tivi này, tôi dám nói đây là chiếc tivi duy nhất trong trấn chúng ta, nếu mọi người thích tivi thì trong lúc chúng tôi kinh doanh có thể tới đây xem, mỗi ngày chúng tôi sẽ bật một kênh khác nhau cho mọi người xem, có ca hát, nhảy múa còn có phim điện ảnh, truyền hình, rất nhiều thứ để xem." Người bán hàng cười híp mắt nhìn mọi người.
"Bây giờ có thể bật được không?"
Có người nóng lòng hỏi một câu.
"Hôm nay vẫn chưa được, chúng tôi còn phải lắp anten lên trên nóc nhà để nhận tín hiệu, không có tín hiệu thì không thể xem tivi được." Nhân viên bán hàng nhìn mọi người với ánh mắt áy náy, lời giải thích của cô ấy cũng khiến mọi người có thể chấp nhận.
"Vậy ngày mai có thể xem rồi sao?" Nghe thấy có thể xem phim điện ảnh trên tivi, không ít người đã động lòng.
Bởi vì thời tiết khi vào mùa đông của bọn họ, có rất ít điện xuống được miền thôn quê, cho nên ai ai cũng rất hứng thú với phim điện ảnh, nghe nói có thể xem được phim điện ảnh trong tivi, mọi người vừa động lòng vừa tò mò, thậm chí còn có người hỏi nhân viên bán hàng xem ngày mai sẽ bật phim gì.
"Các đồng chí, tôi cũng không biết đài truyền hình sẽ chiếu phim gì, thế này đi, tối nay, nhân viên làm việc chúng tôi sẽ lắp xong anten, ngày mai khi mở cửa hợp tác xã cung - tiêu thì sẽ mở tivi cho mọi người, xem sẽ chiếu phim gì, chúng ta xem phim đó."
Nhân viên bán hàng nói xong còn bổ sung thêm một câu: "Tivi phải thu tín hiệu mới có thể xem được, cho nên quả thật chúng tôi không biết thu tín hiệu gì, có thể chiếu phim gì."
"Được rồi, vậy thì ngày mai chúng tôi sẽ tới."
Mọi người đã hiểu rõ mọi chuyện, không chỉ không vội vàng về nhà, mà còn bắt đầu lựa chọn hàng hóa.
Hạt dưa, lạc, quả hạch, kẹo, đây đều là những sản phẩm bán chạy.
Chỉ trong chốc lát đã bán hết, còn có không ít người không mua được.
Tần Thanh Man nhìn thấy thế cũng coi như đã hiểu ra tất cả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận