Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 858 -




Tần Thanh Man thấy Hoàng Uyển Thanh vẫn còn chút lý trí thì mới hơi vừa lòng, nhưng vẫn nhắc nhở: “Uyển Thanh, nhớ kỹ những lời chị từng nói với em lúc trước, đừng để chị phải nhắc nhở em một lần nữa, bởi vì nếu điều đó xảy ra, chứng tỏ sự thiếu kiên nhẫn của em sẽ đem đến rắc rối cho chúng ta.”
“Thanh Man, em biết rồi.”
Hoàng Uyển Thanh như bị Tần Thanh Man giáng một gậy vào đầu làm cho tỉnh táo lại, đồng thời cũng nhớ lại lời Tần Thanh Man từng nói với mình trước đây.
Cô ấy ổn định lại tâm trạng, hứa hẹn: “Thanh Man, chị yên tâm, em sẽ quên triệt để.”
“Ừ, đến giúp chị nấu cơm đi, nên nấu cơm rồi.”
Tần Thanh Man vừa lòng vì Hoàng Uyển Thanh đã tỉnh táo lại, gọi cô ấy đến giúp đỡ, anh trai của Hoàng Uyển Thanh đến rồi, chắc chắn sẽ muốn ăn cơm ở nhà bọn họ, phỏng chừng tối nay Trịnh An Quốc và Tiền Tương Dương cũng đến nhà cô.
Hôm nay nhà cô xảy ra chuyện lớn như vậy, với tư cách là một lãnh đạo công xã, Trịnh An Quốc không thể nào mặc kệ.
“Đến đây.”
Hoàng Uyển Thanh thấy vẻ mặt của Tần Thanh Man không hề thay đổi, thậm chí không khác gì bình thường cả thì biết ngay mọi chuyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát của Tần Thanh Man, cho nên từ tận đáy lòng cô ấy không còn cảm thấy kinh hoàng và sợ hãi như lúc nãy nữa.
Cô ấy xắn ống tay áo lên rồi đi rửa tay, sau khi rửa tay xong thì nhanh chóng đi theo phía sau Tần Thanh Man làm phụ bếp.
Cảnh tượng Hoàng Hải Quân và Sở Sở nhìn thấy lúc vào cửa chính là Hoàng Uyển Thanh đang bận rộn giúp đỡ Tần Thanh Man.
Nhìn thấy Hoàng Uyển Thanh giúp đỡ thái rau, nhào bột một cách thuần thục, suýt chút nữa anh ấy đã muốn dùng tay dụi dụi mắt.
Hoàng Hải Quân biết rõ cô em gái ruột mình là người thế nào hơn bất kỳ ai khác.
Bởi vì là con út trong nhà, hơn nữa lại là cô con gái duy nhất nên ở nhà Hoàng Uyển Thanh được cưng chiều vô cùng, không chỉ cha mẹ cưng chiều mà ngay cả mấy anh em bọn họ cũng cưng chiều, cho nên từ nhỏ đến lớn Hoàng Uyển Thanh chưa từng phải làm bất kỳ việc gì cả.
Cũng không phải là không biết làm mà là không ai để cô ấy làm.
Thái độ của cha mẹ và mấy anh trai cũng quyết định rằng các chị dâu không thể sai khiến Hoàng Uyển Thanh làm việc, cho nên lúc này Hoàng Hải Quân mới giật mình như vậy, đây là lần đầu tiên Hoàng Hải Quân nhìn thấy Hoàng Uyển Thanh làm việc một cách thuần thục và vui vẻ như thế.
Hoàng Hải Quân không chỉ lớn hơn Hoàng Uyển Thanh đến mấy tuổi mà còn được tôi luyện nhiều năm trong xã hội, có con mắt rất tinh tường, có thể nhìn ra lúc này Hoàng Uyển Thanh đang tình nguyện làm việc hay là bị ép làm việc.
Sau khi thấy rõ ràng, trong lòng Hoàng Hải Quân dâng lên cảm giác hơi chua chua.
Cứ như em gái của mình bị người ta cướp mất vậy.
“Đồng chí Hoàng, mau ngồi xuống sưởi ấm đi.” Hoàng Uyển Thanh về nhà rồi, Tần Thanh Man cũng chào hỏi Hoàng Hải Quân với vẻ vô cùng tự nhiên, đồng thời nói với Sở Sở đang rửa tay ở bên cạnh: “Sở Sở, nhanh đi rót một ly nước ấm cho đồng chí Hoàng.”
“Dạ, chị, em biết rồi.”
Sở Sơ lau khô nước trên tay rồi đi lấy ly và bình nước nóng.
“Anh tự làm là được rồi, đừng khách sáo.”
Giọng nói của Tần Thanh Man làm Hoàng Hải Quân hoàn hồn, sao anh ấy lại không biết xấu hổ mà để một đứa trẻ như Sở Sở rót nước cho mình được? Anh ấy nhanh chóng đi qua nhận lấy ấm và ly trong tay Sở Sở, tự lo liệu cho bản thân.
“Thanh Man, chị đừng gọi anh em khách sáo như vậy, em cũng gọi chị là Thanh Man rồi mà.”
Hoàng Uyển Thanh nghe Tần Thanh Man gọi anh cả mình là đồng chí Hoàng thì cứ cảm thấy xa cách nên nhanh chóng xen mồm nói một câu, cô ấy không muốn có chút khoảng cách nào với Tần Thanh Man cả.
“Đúng, Uyển Thanh nói đúng, đồng chí Tần, anh lớn hơn cả hai người, nếu em không ghét bỏ thì cứ gọi anh một tiếng anh Hoàng là được rồi.” Hoàng Hải Quân nghe thấy Hoàng Uyển Thanh nói như vậy thì cũng vội vàng tỏ thái độ, anh ấy có ấn tượng vô cùng tốt với nhà họ Tần.
Từ lúc Tần Thanh Man chịu hết lòng chăm sóc Hoàng Uyển Thanh, một người không hề có quan hệ huyết thống gì với cô thì anh ấy đã vô cùng khâm phục rồi.
Không phải ai cũng có tấm lòng như vậy vào thời đại này.
Hơn nữa từ tin tức nhận được, anh ấy cũng biết Tần Thanh Man và Vệ Lăng đã giúp Hoàng Uyển Thanh nhiều bao nhiêu, đây là điều mà nhà họ Hoàng khó có thể báo đáp được.
“Nếu anh Hoàng đồng ý thì em cũng gọi anh một tiếng anh vậy.”
Đây là lần đầu tiên Tần Thanh Man gặp gỡ Hoàng Hải Quân, vẫn chưa biết tính cách chân thật của anh ấy nên lúc trò chuyện vẫn còn ôm tâm lý thăm dò, bây giờ thấy đối phương đã chủ động mở miệng, cô cũng không khách sáo và kiểu cách nữa mà gọi thẳng Hoàng Hải Quân một tiếng anh.
Dù sao Hoàng Hải Quân cũng lớn hơn cô và Vệ Lăng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận