Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 549 -




Sáng sớm, Vệ Lăng đã đến văn phòng làm việc của Vương Thừa Bình.
Về chuyện của Cao Diệp Phương, hắn không định tự mình điều tra.
“Cậu nói cái gì?” Vương Thừa Bình ngạc nhiên nhìn Vệ Lăng đang cực kỳ bình tĩnh, ông không thể tin được Vệ Lăng lại giao nhiệm vụ cho mình.
Vẫn là nhiệm vụ tương tự.
“Chú Vương, chuyện này là do người lớn mấy người làm ra, chẳng có liên quan gì tới tôi, công việc của đoàn bộ chúng tôi đã rất nhiều rồi, không có thời gian để xử lí chuyện này, chú tự đi điều tra rõ đi.”
Nói xong, Vệ Lăng đội mũ lên đầu, sải bước ra khỏi văn phòng sư trưởng.
Hắn đã hứa với vợ mình hôm nay sẽ về sớm, nên phải giải quyết nhanh những công việc trong đoàn bộ, còn chuyện ăn tết cùng với các chiến sĩ có thể giao cho trung đoàn phó cùng với tham mưu trung đoàn, dù sao người nhà của họ cũng không ở đây, mỗi năm đều quen đón tết với các chiến sĩ.
Sau khi Vệ Lăng đi rồi, Vương Thừa Bình nhìn cánh cửa đóng chặt hồi lâu cũng không nói lời nào.
Đúng là kiếp trước ông thiếu nợ tên Vệ Lăng này nên mới phải đi giải quyết những chuyện như thế này.
Vương Thừa Bình không hài lòng với Vệ Lăng, nhưng cũng không phải không làm gì.
Sở chỉ huy sư đoàn gọi điện tới thủ đô.
Vệ Dũng Nghị nhận được điện thoại của Vương Thừa Bình thì vô cùng ngạc nhiên cùng với vui mừng, Tết Nguyên đán sắp tới, nhận được cuộc gọi của chiến hữu cũ còn vui hơn nhận được bất kỳ món quà nào, thế nên lúc bắt máy gương mặt ông vô cùng vui mừng.
“Lão Vương, ông gọi tôi có chuyện gì thế?”
Vương Thừa Bình trợn tròn mắt, cuối năm không chỉ kiểm tra các loại, còn phải viết rất nhiều giấy tờ, tài liệu, lại phải báo cáo quân khu, vội tới nỗi chân không chạm đất, nếu không phải Vệ Lăng vẽ chuyện thêm cho ông, không bao giờ ông nghĩ tới sẽ gọi điện thoại cho chiến hữu già của mình.
Tình chiến hữu là được đúc từ trên chiến trận, cho dù mấy năm không liên lạc tình cảm cũng không hề phai nhạt.
Nhưng hôm nay lại khác, ông gọi đến vì nhiệm vụ.
Vương Thừa Bình không có thời gian nói vớ vẩn với Vệ Dũng Nghị, liền nói ra mục đích của mình, “Lão Vệ, có chuyện gì đã xảy ra? Tại sao cô gái mà ông định giới thiệu cho Vệ Lăng lại xuất hiện ở Bạch Thành?”
Vệ Dũng Nghị rất ngạc nhiên, ông giao việc này cho Cao Kiến Dũng, nên cũng không để ý tới nó nữa.
“Lão Vương, chuyện này tôi cũng không biết, để tôi đi hỏi một chút.”
“Mau hỏi đi, ông thấy Vệ Lăng sống ở chỗ này thoải mái quá rồi sao? Nếu không sao lại đưa cô gái này tới đây? Ông muốn Vệ Lăng ly hôn cưới vợ mới hay là muốn làm cho nhà nó bất hòa?”
Mặc dù Vương Thừa Bình không thích Vệ Lăng giao việc phiền phức cho mình nhưng ông vẫn rất bảo vệ hắn.
Những vấn đề kia cũng nghĩ rất xâu xa.
Mặc dù cô gái họ Cao kia chưa xem mắt với Vệ Lăng, nhưng nếu cô ta bị ai đó có ý xấu khiêu khích, lại làm cho đồng chí Tần Thanh Man cãi nhau với Vệ Lăng thì làm sao?
Chỉ cần nhớ tới tay nghề nấu ăn của Tần Thanh Man, ông đã không thích cô gái họ Cao kia rồi.
Vệ Dũng Nghị không biết suy nghĩ của Vương Thừa Bình, nhưng ông cũng không hề thích chuyện Cao Diệp Phương tới Bạch Thành.
Vệ Lăng nhà ông đã kết hôn rồi, mặc kệ đối tượng kết hôn là người thế nào, chỉ cần Vệ Lăng thích, có một cuộc sống hạnh phúc, ông cũng không muốn Vệ Lăng ly hôn để kết hôn lại, thế nên chuyện Cao Diệp Phương tới Bạch Thành ông cực kỳ tức giận.
Như thế không phải đang cố ý gây phiền phức cho Vệ gia sao?
Vương Thừa Bình bận rộn như thế cũng phải dành thời gian để gọi điện tới, chứng tỏ Cao Diệp Phương đã gây rắc rối cho vợ chồng Vệ Lăng!
Sắc mặt ông trầm xuống, cúp điện thoại và gọi điện tới văn phòng của Cao Kiến Dũng.
Mặc dù Cao Kiến Dũng là đồng đội cũ của ông, nhưng chức vị của hai người không giống nhau.
Ông cao hơn Cao Kiến Dũng vài cấp.
Lúc trước nếu không phải quan hệ hai người rất tốt, ông sẽ không để Vệ Lăng xem mắt con gái của đối phương, bây giờ xem ra đó là một quyết định sai lầm.
“Xin chào, ai vậy?” Giọng Cao Kiến Dũng từ micro điện thoại truyền tới, âm thanh đối phương nghe có vẻ mệt mỏi.
“Lão Cao, là tôi đây, Vệ Dũng Nghị.” Vệ Dũng Nghị nói thẳng tên của mình.
“Đồng chí Vệ hả, sao ông lại gọi điện cho tôi?” Cao Kiến Dũng cũng rất ngạc nhiên khi nhận được điện thoại của Vệ Dũng Nghị, nhưng sau đó ông ta liền đoán được lí do, “Lão Vệ, ông gọi điện cho tôi có phải vì chuyện Diệp Phương tới Bạch Thành không?”
Vệ Dũng Nghị nghe ông ta nói vậy càng tức giận, chuyện này đáng lẽ ông ta phải nói trước với ông một tiếng mới phải, bởi vì không vui, giọng nói của ông nặng nề hơn, “Lão Cao, ông làm như vậy là không đúng.”
Tục ngữ có câu, không thành thông gia của con gái cũng không thể thành kẻ thù, tại sao Cao gia lại làm chuyện như vậy.
Dù sao cũng phải báo với ông một tiếng trước để chuẩn bị, không gây rắc rối tới Vệ Lăng.
Cao Kiến Dũng nghe thấy Vệ Dũng Nghị oán trách mình, không nhịn được cười khổ: “Lão Vệ, không phải tôi làm việc không biết lý lẽ, bởi vì tôi cũng vừa mới biết, Diệp Phương bị gửi đến Bạch Thành để chi viện cho biên cương.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận