Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 490 -




Đây là lần đầu tiên Chu Kinh Quốc và Triệu Thiên Thành đến đồn Kháo Sơn, hai người đều không biết nhà Tần Thanh Man ở đâu, lại ngại tìm Trịnh An Quốc dẫn đường, sau khi vào đồn chỉ có thể vừa đi vừa hỏi thăm dọc đường.
Vừa đến gần cửa viện nhà họ Tần gặp được một đứa trẻ, hai người vừa hỏi thăm đứa trẻ nhà Tần Thanh Man ở đâu, cậu bé lại không nói cho bọn họ biết nhà Tần Thanh Man ở đâu ngay mà bỏ chạy rồi.
Chạy thì thôi đi, còn chạy đến trước mặt bọn họ mở cửa viện một nhà rồi xông vào.
Triệu Thiên Thành bỗng tò mò nhìn vào trong, sau đó cùng Sở Sở vừa mới vén rèm lên bốn mắt nhìn nhau.
“Sở Sở, có người tìm chị gái cậu.”
Đứa trẻ Tam Mộc này lúc thông minh thì rất thông minh, nhưng lúc bị ngốc thì rất ngốc.
Đúng vậy không chỉ thu hút tầm mắt của hai cha con Triệu Thiên Thành vào nhà họ Tần, còn bảo có người tìm Tần Thanh Man ngay trước mặt hai cha con Triệu Thiên Thành.
Tâm trạng Sở Sở và hai cha con Triệu Thiên Thành bỗng chốc có chút không nhịn được.
“Hai người có chuyện gì vậy ạ?” Sở Sở cũng không quay đầu gọi Tần Thanh Man ngay, mà buông rèm xuống đi ra cổng viện, sói con cũng sôi sục khí thể đi theo bên cạnh cậu.
Sở Sở không định gặp Triệu Thiên Thành, anh rể không ở nhà, cậu không yên tâm để hai cha con Triệu Thiên Thành vào nhà mình.
Đến giờ cậu vẫn nhớ lúc gặp Triệu Thiên Thành lần đầu tiên, Triệu Thiên Thành đứng chung một chỗ với Ngô Vệ Dân.
Triệu Thiên Thành muốn trả lời Sở Sở, nhưng bị Chu Kinh Quốc kéo một cái.
Chu Kinh Quốc có thể trở thành chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã điều đó nói rõ mắt nhìn không tệ, từng gặp rất nhiều người, cho nên vừa nhìn ông ta đã có thể nhìn ra sự đề phòng của Sở Sở đối với hai cha con bọn họ, sự đề phòng đối với Triệu Thiên Thành càng nhiều hơn.
“Cháu là Sở Sở đúng không?”
Chu Kinh Quốc mang vẻ mặt ôn hòa ngồi xổm xuống, tầm mắt ngang với Sở Sở, tiện thể liếc nhìn sói con bên chân Sở Sở một cái.
Sở Sở là một đứa trẻ mới mấy tuổi, thấp bé, nhìn người ở đằng xa không phí sức, nhìn người ở gần thì phải ngẩng đầu, cho nên Chu Kinh Quốc giảm chiều cao mình xuống ngang với tầm mắt Sở Sở trước.
Như vậy cũng có thể nhìn ra người này rất hiểu chuyện.
“Cháu chính là Tần Vân Sở, chú là ai? Tìm chị cháu có chuyện gì?” Sở Sở tự nhiên giới thiệu bản thân, ánh mắt nhìn về phía Chu Kinh Quốc cũng có sự tò mò.
Lúc cậu ở nông trường Hồng Kỳ từng gặp được người này, người này hình như là lãnh đạo gì đó.
Khả năng ghi nhớ của Sở Sở vẫn rất tốt.
Trước đó lúc nông trường Hồng Kỳ xảy ra chuyện có hơi lộn xộn, người lại nhiều, cậu vẫn thật sự không để ý quan hệ của Chu Kinh Quốc và Triệu Thiên Thành, cho nên lúc này mới hỏi như vậy.
“Chú tên Chu Kinh Quốc, là chủ nhiệm ủy ban cách mạng công xã, hôm nay đến nhà cháu tìm chị cháu có chuyện thương lượng.” Chu Kinh Quốc cũng không vì Sở Sở nhỏ tuổi mà làm lơ hoặc là qua loa lấy lệ, mà thật sự trả lời.
Sở Sở vô cùng hài lòng với thái độ của Chu Kinh Quốc, nhưng lại cảnh giác nhìn về phía Triệu Thiên Thành.
Cậu cảm thấy người này không phải người tốt gì, không nên được thả vào cửa nhà cậu.
Triệu Thiên Thành: Anh ta luôn cảm thấy ánh mắt của cậu bé nhìn mình mang theo sự khinh thường.
Tức giận:...
“Người đó tên Triệu Thiên Thành, là công nhân viên của nông trường Hồng Kỳ, lần này đến tìm chị cháu nhận lỗi xin lỗi.” Đương nhiên Chu Kinh Quốc có thể nhìn ra sự ghét bỏ của Sở Sở đối với Triệu Thiên Thành, cũng không thể hiện rõ quan hệ cha con của hai người.
Triệu Thiên Thành nghe cha anh ta nói như vậy, vội giơ đồ đang xách trong tay lên.
Đều là đồ tốt vô cùng thiết thực, thịt, đường, còn có vải vóc.
Dù Sở Sở không thể chắc chắn tính chân thật trong lời nói của Chu Kinh Quốc, nhưng cũng biết đây không phải chuyện mình có thể xử lý, suy nghĩ một chút, cậu nói: “Hai người đợi một chút, cháu đi hỏi chị cháu.”
“Được.”
Chu Kinh Quốc cười híp mắt đáp lại một tiếng.
Hôm nay bọn họ đến xin giúp đỡ, đương nhiên không thể nóng nảy.
Triệu Thiên Thành ở bên ngoài hung hăng càn quấy bao nhiêu đến đồn Kháo Sơn liền chột dạ, thậm chí anh ta còn nhớ chuyện người đồn Kháo Sơn cãi nhau ở cổng nông trường Hồng Kỳ, lúc đó người đồn Kháo Sơn đến không ít, kiểu khí thể trước nay chưa từng có đó làm anh ta vô cùng chấn động.
Cộng thêm anh ta còn sợ Tần Thanh Man, cho nên đến đồn Kháo Sơn anh ta đều thu hết tất cả móng vuốt lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận