Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 820 -




"Đồng chí Cao Diệp Phương, đồng chí đang mang thai, không nên lo lắng quá đâu, trời lạnh, về nhà nghỉ ngơi sớm đi." Tần Thanh Man rất ân cần dặn dò Cao Diệp Phương một câu.
Vốn Cao Diệp Phương rất vui khi nhìn thấy Chu Kinh Quốc ra mặt, nhưng Chu Kinh Quốc và Tần Thanh Man càng nói chuyện với nhau lâu, cô ta lại càng lo lắng, lo lắng đến mức không muốn lộ diện vào lúc này, nếu không phải người chung quanh đứng cùng một chỗ với cô ta, cô ta đã trốn đi từ lâu.
“Đồng chí Cao Diệp Phương hình như đã mang thai được hơn một tháng rồi.”
Trong đám đông, giọng nói của Trịnh Mỹ Cầm đột nhiên vang lên.
Sau Tết Trịnh Mỹ Cầm cũng được sắp xếp công việc, coi như là nhân viên chính thức của nông trường, tuy lương hàng tháng không cao bằng chồng, nhưng cuối cùng trong gia đình cũng có thêm một nguồn thu nhập khác.
Công việc của Bao Thắng Lợi cũng có chút thay đổi, nhẹ nhàng hơn so với năm ngoái.
Mà những thứ này đều là do mặt nể mũi của Tần Thanh Man.
Vừa rồi Trịnh Mỹ Cầm vừa nhận được ám thị của Tần Thanh Man, lập tức đứng lên gây rối.
Đối với người như Cao Diệp Phương, người không muốn gây chuyện cũng muốn đạp cô ta mấy đá, lúc này nghe Trịnh Mỹ Cầm nói, lại thấy Chu Kinh Quốc bước ra sau Tần Thanh Man nửa bước, rất nhiều người đều động lòng.
"Đồng chí Cao Diệp Phương may mắn thật đấy, mới vừa hẹn hò với đồng chí Triệu Thiên Thành chưa được bao lâu đã mang thai rồi, đúng là có phúc." Đều là người thông minh, cũng biết nói thế nào để chọc tức người khác nhất, trong đám đông có người hùa theo Trịnh Mỹ Cầm.
"Đúng vậy, phải nói không ai có phúc và may mắn như đồng chí Cao Diệp Phương, vừa mới hẹn hò với đồng chí Triệu Thiên Thành đã có thai luôn, hiệu suất cũng cao lắm." Có người chế nhạo Cao Diệp Phương.
Cao Diệp Phương tức giận.
Nhưng ở hiện trường không có Triệu Thiên Thành bảo vệ, chỉ có ánh mắt sâu thẳm của Chu Kinh Quốc, cô ta không thể không thu gai nhọn của mình.
Còn chưa vào được cửa nhà họ Chu, cô ta nhất định phải khiêm tốn.
“Đồng chí Kinh Quốc, nghe nói đồng chí Cao Diệp Phương là con dâu chưa vào nhà của đồng chí, hiện tại cô ấy đang mang thai, cần người chăm sóc, lúc này đồng chí Triệu Thiên Thành lại không tiện chăm sóc cô ấy, gia đình ông nên cố gắng hết sức. Nghe nói đồng chí Cao Diệp Phương là một thanh niên trí thức, ở nông trường không có người thân bạn bè, nhà họ Chu các ông nên đưa cô ấy về chăm sóc đi, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vừa rồi đồng chí Cao Diệp Phương còn thiếu chút nữa đụng vào góc bàn."
Tần Thanh Man có ý ám chỉ, cô rất không hài lòng với kế hoạch trước đó của Cao Diệp Phương, dùng bào thai chưa thành hình trong bụng tính kế Hoàng Uyển Thanh. Lúc này cô đương nhiên cũng muốn gài bẫy Cao Diệp Phương.
Mặc dù Chu Kinh Quốc không biết Tần Thanh Man sẽ giải quyết Cao Diệp Phương như thế nào, nhưng ông ta vẫn xuôi theo câu chuyện.
“Đồng chí Tần nhắc nhở rất đúng, là chúng tôi đã sơ suất.”
Chu Kinh Quốc nói xong, nhìn Cao Diệp Phương nói: "Đồng chí Cao, lát nữa cô trở về nhà với tôi. Nhà có sẵn phòng ở, mấy ngày nay cô ở nhà điều dưỡng thân thể cho tốt, đừng để tổn thương đến mình và đứa bé."
"Tôi..."
Cao Diệp Phương không biết có nên đồng ý hay không.
Vừa rồi cô ta cũng nghe thấy mấy lời kỳ lạ trong đám đông, trong lòng bất an, luôn cảm thấy Tần Thanh Man đang đào hố cho mình.
Nhưng lúc này cô ta lại không tìm được lý do để từ chối.
Dù sao nghe thế nào đi nữa, lời nhắc nhở của Tần Thanh Man cũng là giúp cô ta.
"Đúng rồi, tôi nhớ trước lúc đồng chí Cao Diệp Phương hẹn hò với đồng chí Triệu Thiên Thành, cũng đang qua lại với người khác, tại sao chưa đến hai ngày đã đổi người? Đứa bé trong bụng rốt cuộc là con của ai?"
Ngay lúc Cao Diệp Phương đang hoảng sợ, người trong đám đông đột nhiên hỏi một câu gây sốc.
Lời này vừa nói ra, hiện trường nháy mắt im lặng.
Lúc này số người vây xem không giống như buổi sáng, huyên náo hơn rất nhiều, những người hoàn thành công việc tụ tập đến ngày càng đông.
Có thể nói, khung cảnh lúc này không hề nhỏ hơn khung cảnh lúc Ngô Vệ Dân chết.
Xung quanh tối om, toàn là đầu người.
"Cô nói bậy." Cao Diệp Phương không ngờ lúc này có người tạt nước bẩn cho mình, lập tức phản bác, đồng thời ánh mắt quét qua đám người, cảm giác âm thanh của người vừa nói có chút quen quen.
“Tôi mới đến nông trại vào cuối năm, cũng chỉ từng yêu Triệu Thiên Thành, cô đừng có mà ngậm máu phun người, thấy người ta hạnh phúc quá nên không chịu được à."
Cao Diệp Phương càng ngày càng hoảng sợ.
Người vừa nói trong đám đông chọc đúng tử huyệt của cô ta, bởi vì ngay cả cô ta cũng không biết đứa bé trong bụng của mình là con của ai.
"Thế nào gọi là thấy người ta hạnh phúc quá nên không chịu được? Cô có hạnh phúc hay không thì liên quan gì đến tôi, tôi chỉ nói ra nghi ngờ của mình mà thôi." Người vừa nói đã dám nói trước mặt Chu Kinh Quốc, cũng không có ý định dễ dàng bỏ qua cho Cao Diệp Phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận