Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 896 -




“Bà con, trời lạnh, bà con đi theo đồng chí công an vào bên trong nhà nói một chút về tình hình trong thôn đi, bà con yên tâm, chúng tôi chỉ muốn hiểu rõ tình hình, không phải hỏi tội, cũng không bắt nhốt bà con đâu.”
Tần Thanh Man biết các thôn dân sợ cái gì, vội vàng nói một cách rõ ràng.
“Này, này, chúng tôi đi, chúng tôi nghe theo sự sắp xếp.”
Thái độ thân thiết, vô hại của Tần Thanh Man khiến cho các thôn dân không sợ lắm, bọn họ giúp đỡ lẫn nhau đi theo công an về phía căn nhà đã chỉ đỉnh vì chân đã bủn rủn.
Nhà của Đầu Trọc là tứ hợp viện, trái phải trước sau đều có phòng, có thể chứa không ít người.
“Bà con, thôn bà con có bí thư không?” Tần Thanh Man thấy thôn dân có vẻ hợp tác, đặc biệt hỏi thêm một câu.
Trưởng thôn Triệu Hà chết rồi, cả thôn đều như rắn mất đầu.
Nhất định phải có một người đứng ra quản lý thôn dân bọn họ.
“Đồng chí, thôn chúng tôi nhỏ, chỉ có trưởng thôn, không có bí thư.” Thôn dân thấy thái độ Tần Thanh Man hòa nhã, có người dè dặt trả lời lại một câu.
“Đội trưởng sản xuất trong thôn bà con là ai?”
Tần Thanh Man hỏi tiếp.
“Trưởng thôn tạm thời.” Tần Thanh Man không có được kết quả mà mình muốn.
Hiện trường lập tức trở nên im lặng, tất cả mọi người đều nhìn Tần Thanh Man.
Ngay cả Phương Lỗ và Viên Hướng Dương cũng nhìn Tần Thanh Man, bộ phận không giống nhau, bọn họ cũng không giúp được, nhưng bọn họ biết Tần Thanh Man muốn có một trưởng thôn là hoàn toàn chính xác, vì người quản lý không bằng người làm việc.
“Chị… Chị ơi, ông em được không?”
Triệu Chân rất thông minh, nhận ra Tần Thanh Man cần người thế nào, chủ động giơ tay nói một câu.
“Ông em à?” Tần Thanh Man không sửa cách xưng hô của đứa trẻ đối với mình.
“Chị, ông em tên là Triệu Chính Nghiệp, năm nay bảy mươi mốt tuổi, là người có vai vế lớn nhất trong thôn, phần lớn người trong thôn đều nghe lời ông của em.” Triệu Chân giới thiệu chi tiết ông của mình cho Tần Thanh Man.
Ánh mắt Tần Thanh Man lướt qua mặt của toàn bộ các thôn dân.
Các thôn dân đều gật đầu.
Trước giải phóng bọn họ đều gọi đây là thôn của nhà họ Triệu, cả thôn đều là họ Triệu, coi như là một dòng dõi, nếu không phải vì chính sách của nhà nước, bọn họ cũng sẽ không đổi tên thành thôn Đoàn Kết.
“Đồng chí Phương Lỗ, phiền tìm người mời đồng chí Triệu Chính Nghiệp đến đây, chúng ta có thể cần đến sự giúp đỡ của ông ấy.”
Tần Thanh Man thấy các thôn dân đều gật đầu, liếc nhìn sang Phương Lỗ.
“Tôi sắp xếp người đi đây.” Phương Lỗ lúc này đã nhìn ra Tần Thanh Man phù hợp với việc quản lý hơn anh ấy, nên nghe theo lời sắp xếp.
“Chị, em đi với các chị.” Triệu Chân lại giơ tay lên lần nữa.
Ông cậu tuổi đã lớn, tính tình khá ngang ngược, cậu cảm thấy bản thân mình nói tình hình ở đây, ông cậu mới không hiểu lầm.
“Chị, em đi với Triệu Chân.”
Sở Sở cũng xin ý kiến Tần Thanh Man.
Liên tục đối mặt với nguy hiểm, đứa trẻ đã trưởng thành hơn trong khoảng thời gian rất ngắn, cậu cũng muốn chia sẻ nỗi lo cho Tần Thanh Man.
“Được, các em phải nghe theo lời chỉ dẫn của các đồng chí công an, không được làm trái kỷ luật đó.” Tần Thanh Man dặn dò Sở Sở, đồng thời cũng kêu sói con đi theo bên cạnh mấy đứa trẻ.
“Biết rồi, chị.” Sở Sở vẻ mặt nghiêm túc gật đầu.
Sau khi Tần Thanh Man đưa nhóm người Sở Sở rời khỏi xong, thì cùng Phương Lỗ và Viên Hướng Dương đi đến bên giếng, còn về các thôn dân còn lại, cũng được công an đưa đến căn nhà bên cạnh tra hỏi kỹ càng.
Cứ như vậy, hiện trường trừ những người quân nhân được canh gác cẩn thận, cũng chỉ có ba người bọn họ mới có thể tùy ý di chuyển.
“Dưới giếng không có gì khác cả, là một cái giếng khô, ba đồng chí Hồng Vệ Quốc bị trói lại vứt xuống dưới, có thể là vì thời tiết lạnh, bọn họ đều hôn mê cả rồi, phải mau cứu bọn họ lên.”
Vừa rồi tình hình nguy cấp, Viên Hướng Dương cũng không kịp điều tra nhiều, chỉ đơn giản kiểm tra một chút rồi lên giếng ngay.
“Kiểm tra kỹ càng trong giếng đi, biết đâu bên trong có mật đạo hay căn hầm theo kiểu kho chứa đồ.” Tần Thanh Man nhìn Đầu Trọc ở đáy giếng, nói ra hoài nghi của mình.
“Tôi cũng nghĩ như vậy, nếu bên dưới thực sự có căn hầm, vậy…”
Nếp nhăn trên lông mày của Phương Lỗ càng nhiều hơn.
Điều duy nhất mà anh ấy nghĩ đến chính là lấy lô vàng bí ẩn đó.
Tần Thanh Man lại không lạc quan như vậy, cô nhìn Viên Hướng Dương một cái, sự lo lắng trong mắt của Viên Hướng Dương cũng giống như cô.
Căn nhà của Đầu Trọc này vừa nhìn đã biết có vấn đề, chỉ cần có điều tra là có thể tra ra được, thế nên vàng không thể giấu ở đây, cách bố trí ở đây có thể là do Triệu Tài sắp đặt để rẽ hướng chú ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận