Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 573 -




"Vâng, em đi ngay đây."
Hoàng Uyển Thanh nghe thấy lời ra lệnh của Vệ Lăng, trong nháy mắt đã quên ngay vừa nãy mới hỏi Tần Thanh Man cái gì, lập tức đi tới phòng bếp luôn.
Tần Thanh Man cũng đi theo để giúp đỡ.
Sủi cảo đã được nấu chín, có thể cho lên bàn để bắt đầu ăn sáng rồi.
Ăn sáng xong, Sở Sở và Vệ Lăng cũng đi thay quần áo mới, vừa nãy khi rèn luyện bọn họ không mặc quần áo mới, bây giờ sửa soạn xong, cả nhà từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều đã được thay quần áo mới.
Nhiệt độ trong phòng khá cao, mọi người cũng không mặc áo khoác bông dày cộm, mà chỉ mặc áo len thôi.
Tần Thanh Man chỉ có một người cho nên tinh lực có hạn, không thể đan áo len cho Hoàng Uyển Thanh, nhưng Hoàng Uyển Thanh không hề cảm thấy thiệt thòi chút nào cả, thậm chí ngược lại còn vô cùng biết ơn Tần Thanh Man, cuộc sống của cô ở nhà họ Tần cũng không khác gì khi ở nhà họ Hoàng cả.
"Chị ơi, em đi chơi với bọn Tam Mộc nhé."
Sở Sở cả người mặc áo mới, ngẩng đầu xin phép Tần Thanh Man.
Nhà bọn họ ăn sáng xong, bên trong đồn đã vô cùng nhộn nhịp, hôm nay là mùng 1 Tết, tất cả trẻ con đều chạy ra cửa nhà để nô đùa.
Rạng sáng hôm qua nhà nào nhà đấy đều đốt pháo, bọn nhỏ hôm nay lại lục tìm trong tuyết xem còn sót lại tép pháo nào chưa nổ hay không , nếu kíp nổ vẫn chưa bị gãy, thân pháo cũng không bị ngấm nước, vậy thì hoàn toàn có thể châm ngòi thêm lần nữa.
"Đợi đã."
Tần Thanh Man nhìn Sở Sở một cái, lấy từ trong ngực ra một chiếc lì xì đưa cho cậu bé.
"Đây là cái gì ạ?" Sở Sở trước giờ chưa từng được nhận tiền mừng tuổi, cho nên căn bản không biết Tần Thanh Man đưa cho mình lúc này chính là thứ mà vô số trẻ con ở thời hiện đại mong chờ nhất mỗi dịp Tết đến.
Tần Thanh Man cũng không chủ động nói rõ, mà chỉ cười cười cổ vũ Sở Sở mở chiếc lì xì đang được dán kín lại ra.
"Mở ra xem là biết ngay cái gì thôi."
"Vâng ạ."
Sở Sở rất nghe lời mở lì xì ra, sau đó trông thấy đồng 1 xu mới tinh liền hưng phấn đến đỏ bừng cả khuôn mặt nhỏ nhắn, "Tiền……..Tiền!"
"Đây là tiền mừng tuổi, cho em rồi thì chính là thuộc về em, em muốn cất giữ thật kỹ, hay muốn tiêu cũng đều được cả, nhưng không được phung phí." Tần Thanh Man dặn dò Sở Sở.
Đừng thấy chỉ tặng đồng một xu mà nhầm, ở thời đại này mà nói, một xu tiền có thể mua được rất nhiều thứ.
Cho dù những người có điều kiện gia đình khá giả, vào Tết nguyên đán cũng chỉ bỏ ra một hai hào mang tính tượng trưng để cho trẻ con mà thôi.
Hiện tại Tần Thanh Man dùng một lần để bù lại hết những tiếc nuối mà 5 năm qua Sở Sở đã bỏ lỡ.
Năm tới, Sở Sở đã sáu tuổi rồi.
"Em cảm ơn chị ạ." Sở Sở lớn tiếng cảm ơn Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man vừa cười vừa xoa đầu Sở Sở rồi mới chuyển tầm mắt tới trên người Hoàng Uyển Thanh, sau đó cũng lấy từ trong ngực ra một cái lì xì đưa cho cô ấy.
Hoàng Uyển Thanh vẫn chưa kết hôn, mặc dù lớn tuổi hơn so với cô, nhưng làm chị dâu, năm mới vẫn phải đưa lì xì.
"Em ……..em cũng có á." Hoàng Uyển Thanh vừa kinh ngạc nhưng cũng rất vui vẻ.
Cô vừa nãy còn đang ảo não vì chưa chuẩn bị lì xì cho Sở Sở từ trước, kết quả lại nhận được lì xì dành cho mình.
"Không nhiều đâu, chỉ để mừng tuổi thôi, hy vọng em năm nay mọi chuyện đều thuận lợi, sức khỏe dồi dào, công việc suôn sẻ." Tần Thanh Man nói với Hoàng Uyển Thanh mấy câu chúc phúc vào năm mới.
Hoàng Uyển Thanh nhìn Vệ Lăng đang đứng ở một bên.
Cô ấy không tiện nhận lì xì của Tần Thanh Man cho lắm.
"Thanh Man là chị dâu, cho em thì em cứ nhận lấy đi." Vệ Lăng kiếp trước dù gì cũng là thế tử của phủ Quốc công, ở thời đại đó của bọn hắn quy củ khi đón Tết còn nhiều hơn thế nữa, trưởng tẩu tặng hồng bao cho đệ muội là chuyện hoàn toàn bình thường[1].
[1] Dịch cổ cho phù hợp với ngữ cảnh thời đại.
Nói xong câu đó, hắn cũng từ trong ngực lấy ra hai chiếc lì xì, lần lượt đưa cho Hoàng Uyển Thanh và Sở Sở.
Hoàng Uyển Thanh choáng váng và Sở Sở hưng phấn nhận lấy lì xì.
Trong lúc nhà họ Tần đang hoà thuận vui vẻ, Tần Thải Vân ở nhà bên cạnh cũng ra khỏi cửa, hôm qua cô ta đã nghĩ cả buổi tối, rốt cục cũng nghĩ ra được nên tính kế Đỗ Hoành Nghị như thế nào, cho nên, hôm nay cô ta liền không đợi được đi thực hành ngay.
Cô ta nhất định phải nhanh chóng được gả đi, phải gả đến một chỗ tốt giống y như Tần Thanh Man.
Bởi vì nguyên nhân bị thương ở da đầu, Tần Thanh Man rất hận Tần Thanh Man, không chỉ hận Tần Thanh Man mà còn hận cả cái kẻ đầu têu Sở Sở kia.
Có cơ hội cô ta nhất định sẽ trả thù.

Bạn cần đăng nhập để bình luận