Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 164 - Trả tiền chưa 3




"Trên giấy kết hôn của hai người có cần dán ảnh không?" Ngô Chính tự giúp họ đăng ký giấy kết hôn, đương nhiên cũng đã nắm rõ đơn vị Vệ Lăng đang làm việc, anh ấy đè sự tò mò của mình xuống, tiếp tục hoàn thành thủ tục kết hôn theo đúng quy trình
"Lúc nãy đến đây vội quá, bọn tôi còn chưa chụp hình, sau này chúng tôi dán lên là được." Vệ Lăng trả lời Ngô Chính.
"Được rồi, sau này hai người dán vào cũng chẳng sao."
Ngô Chính kiểm tra tất cả nội dung trên giấy kết hôn một lúc, không thấy điền sai chỗ nào mới nhanh nhẹn cầm con dấu ra ấn lên.
Sau khi giấy kết hôn được đóng dấu thì liền có hiệu lực về mặt pháp luật.
Vệ Lăng nhận giấy kết hôn từ tay Ngô Chính, nhìn cẩn thận từng chi tiết rồi mới đưa cho Tần Thanh Man. Tần Thanh Man kiểm tra một lúc mới gấp lại bỏ vào trong túi.
Giấy hôn thú bây giờ khác với đời sau, không giống một cuốn tập mà chỉ là một tờ giấy.
Có rất nhiều nội dung phải viết tay.
Nhưng một tờ giấy chứng nhận mỏng manh như thế này lại chứng minh sau này cô với Vệ Lăng đã là vợ chồng.
"Vệ Lăng, em dâu, chúc hai người thuận buồm xuôi mái, hạnh phúc cả đời, sớm sinh quý tử nữa." Ngô Chính tươi cười hớn hở, nắm tay chúc phúc hai vợ chồng mới Vệ Lăng.
"Cảm ơn anh."
Tần Thanh Man hơi đỏ mặt, cảm ơn Ngô Chính.
Vì trong phòng đang đốt lò sưởi nên Tần Thanh Man đã sớm kéo khăn quàng cổ đang che nửa mặt mình xuống, lúc Ngô Chính làm thủ tục đăng ký kết hôn giúp hai người đã nhìn thấy gương mặt của cô.
Sau khi nhìn rõ gương mặt Tần Thanh Man, anh ấy mới hiểu vì sao Vệ Lăng muốn cưới vợ ở đây.
Tần Thanh Man không chỉ dịu dàng, xinh đẹp mà khí chất cũng tốt, trên người mang theo phong độ của người tri thức, rất thu hút ánh mắt người nhìn.
"Em dâu, Sở Sở, nào, hai người uống nước ấm đi."
Xong việc chính, Ngô Chính đi rót nước cho mấy người Tần Thanh Man.
"Cảm ơn anh Ngô." Tần Thanh Man biết Ngô Chính có lời muốn nói với Vệ Lăng nên không vội hối hắn về, mà nhận ly nước Ngô Chính đưa cho, ôm Sở Sở từ trong lồng ngực của Vệ Lăng ra, tiếp đó hai chị em lại bắt đầu ngắm nghía cái ly trong tay mình.
Ly này làm bằng gốm sứ màu trắng, to và đẹp hơn ly trà nhà họ.
"Chị, em thấy bộ vạc nhà mình sử dụng dễ hơn." Sở Sơ không thích cái ly trà trong tay này lắm, đẹp thì có đẹp đấy nhưng cảm giác bất cẩn một tí là đã vỡ rồi.
"Ừm, chị cũng cảm thấy bộ vạc trà nhà mình dễ dùng hơn." Tần Thanh Man đồng ý với Sở Sở.
Sau đó, hai chị em nhỏ giọng bàn bạc về ưu và nhược điểm giữa bộ vạc ở nhà và ly trà ở đây.
Bên kia, Vệ Lăng với Ngô Chính cũng đang nói chuyện.
Ngô Chính hỏi thăm Vệ Lăng vì sao lại điều đến Bạch Thành xa xôi này, điều thì điều nhưng làm sao lại là bình điều, dựa theo công lao của Vệ Lăng thì cho dù có thăng lên một cấp cũng hoàn toàn không có vấn đề.
Đương nhiên Vệ Lăng không thể nói mình là người xuyên không chứ không phải nguyên chủ.
Nhưng cũng vì tiếp nhận ký ức của nguyên chủ nên hắn biết rất rõ về tình hình ở Kinh Thành. Kiếp trước, hắn làm thê tử Quốc Công, thuộc nhân vật trung tâm của quyền lực nên rất nhạy cảm với chính trị.
Vì vậy dù hắn không có nói Ngô Chính gì nhưng vẫn ám chỉ vài câu.
Lúc này đang phổ biến thời kỳ mười năm, cho dù Ngô Chính có rời khỏi Kinh Thành, mức ảnh hưởng của làn sóng này vẫn quét sạch cả nước, anh ấy cũng biết một chút, cộng vào sau khi nghe Vệ Lăng ám chỉ, lập tức suy đoán được vì sao hắn lại điều đến chỗ bọn họ.
Đừng thấy Bạch Thành của bọn họ khổ cực một chút nhưng ở đây có rất nhiều thứ tốt.
"Cậu ở đây phấn đấu mấy năm, lấy lại cấp bậc rồi sau này quay lại Kinh Thành sẽ khác." Ngô Chính hiểu rõ tình hình, lập tức vỗ vai Vệ Lăng, trong lòng cũng yên tâm.
Người xin được điều tới như Vệ Lăng, sau này muốn triệu hồi đi cũng dễ dàng.
"Lão Ngô, hôm nay bọn tôi còn phải đến Cung Tiêu Xã mua chút đồ nên không ở lâu được, hôm nào anh nhất định phải tới uống rượu mừng của bọn tôi đó." Nếu hôm nay Vệ Lăng đã đăng ký kết hôn với Tần Thanh Man rồi thì cũng không giấu diếm gì nữa, trực tiếp mời Ngô Chính.
Mà chuyện đăng ký kết hôn có thể thuận lợi như thế này còn phải cảm ơn Ngô Chính đã giúp đỡ.
"Chắc chắn rồi, đến lúc đó không chỉ có tôi đến mà tôi còn dẫn chị dâu của cậu đến cùng." Ngô Chính nghe Vệ Lăng mời, cũng rất vui mừng, đồng ý ngay.
"Tôi còn nhớ rõ sủi cảo nhân dưa chua của chị dâu làm, anh nhất định phải dẫn chị dâu đến chung vui đấy."
Vệ Lăng cố gắng học theo dáng vẻ của nguyên chủ nói chuyện với Ngô Chính.
"Nhất định, chị dâu của cậu cũng hay nhắc đến mấy chiến hữu bọn cậu, chúng ta chuyển nghề một cái liền trời nam đất bắc, thật sự rất khó gặp lại nhau." Ngô Chính cảm thán.

Bạn cần đăng nhập để bình luận