Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 197 - Vợ của Vệ trung đoàn trưởng là người nào? 1




Cứ như vậy, đã đến ngày hôm sau.
Lần này là Vệ Lăng lái xe, những đồ hôm qua bọn họ mua được trên huyện đều được đưa tới sư bộ, nhân lúc hôm nay vẫn còn được dùng xe, phải mang đến nhà họ Tần, thuận tiện đón luôn Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh.
Hôm nay Đỗ Hoành Nghị được nghỉ, anh ấy liền mặt dày mày dạn mà theo lên xe cùng.
Vệ Lăng nghĩ đến sau này lúc mình làm nhiệm vụ có người trông nom nhà cửa cho, cho nên cũng ngầm cho phép Đỗ Hoành Nghị không biết xấu hổ này.
Đêm qua tuyết không rơi, buổi sáng mặc dù mặt trời chưa mọc, nhưng gió không thổi nên cũng không lạnh lắm, Vệ Lăng lái xe mười mấy phút là đã tới thôn Kháo Sơn.
Tần suất xuất hiện ở thôn Kháo Sơn của chiếc xe Jeep này có hơi nhiều, nhìn thấy xe từ xa, mọi người trong thôn đều đã biết là Vệ Lăng tới.
Đưa mắt nhìn chiếc xe Jeep đi xa, trong mắt thôn dân đều là hâm mộ.
Lưu Tam Côn với hai anh em Tần Kiến Minh bị dân quân mang đi dọn đường đối với chiếc xe này càng là hâm mộ, đố kị đến không chịu được.
*
Tần Thanh Man biết hôm nay Vệ Lăng sẽ tới đón các cô, nên thức dậy từ rất sớm, lúc rời giường thấy Hoàng Uyển Thanh còn chưa tỉnh cũng không gọi người dậy, mà là sờ sờ lên giường, cảm giác nhiệt độ có chút thấp liền chỉnh lý bản thân xong xuôi rồi đi mở bếp lò ở trong gian chính lên.
Củi lửa trong lò bị dập cả một đêm, sớm chỉ còn dư lại một chút độ ấm.
Nhiệt độ bếp lò không đủ, không chỉ khiến nhiệt độ trong gian chính hạ thấp xuống, đến nhiệt độ trong phòng ngủ cũng không cao được bao nhiêu.
Bốc một nắm vỏ thông đã lột bỏ vào trong lò lửa, Tần Thanh Man châm diêm lên.
Vỏ thông tiếp xúc với diêm ngay lập tức liền bốc cháy.
Vỏ thông được phơi khô, cộng thêm bản thân nó cũng nhiều dầu, là vật liệu dẫn lửa tốt nhất ở phương Bắc.
Tần Thanh Man thấy lửa đã bốc cháy, liền cho thêm củi vào.
Bếp lò được đốt lên, cô cũng cho thêm một chút củi vào lò sưởi ở giường, Hoàng Uyển Thanh và Sở Sở đều chưa dậy, cũng không thể để hai người bị cảm được.
Nhiệt độ trong gian chính dưới sự sưởi ấm của bếp lò, không bao lâu sau độ ấm đã dần tăng lên, lúc này Sở Sở cũng đang dụi mắt rời giường.
Đứa nhỏ vừa nhìn thấy Tần Thanh Man đang nhào bột, liền lật đà lật đật chạy đến sau người Tần Thanh Man ôm chặt lấy chân Tần Thanh Man, thanh âm nho nhỏ vừa thức giấc ngoan ngoãn cất tiếng chào hỏi: "Chị ơi, sáng nay ăn gì vậy chị?"
"Mì hỗn hợp."[1]
[1] Mì sợi được trộn từ ba loại bột: bột đậu nành, bột mì và bột gạo kê.
Tần Thanh Man vừa nhào cho thoát hết khí trong nắm bột ra, vừa trả lời cậu bé.
Điều kiện nhà cô có hạn, không ăn được mì trắng thuần, chỉ có thể trộn các loại ngũ cốc lại với nhau.
"Chị, mì sợi rất ngon, em rất thích luôn." Sở Sở vốn còn có chút buồn ngủ ngay lập tức liền tỉnh táo, bổ sung thêm một câu, "Chị, em đi rửa mặt đây."
"Trong ấm có nước nóng đấy, dùng nước nóng mà rửa mặt." Tần Thanh Man nhắc nhở đứa nhỏ.
"Em biết rồi ạ." Sở Sở ngoan ngoãn tự mình làm vệ sinh cá nhân.
Đứa nhỏ đã có thể tự chăm sóc bản thân, sửa soạn rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã tự thu dọn xong cho mình, sau đó chạy đến bên cạnh Tần Thanh Man giúp đỡ.
Trong những chum vại đã vỡ ở một góc phòng, được trồng không ít hành, tỏi, đứa nhỏ nhổ một cây hành lá, ngồi ở bên cạnh Tần Thanh Man để nhặt hành, đồng thời tò mò nhìn cục bột lớn trong chậu của Tần Thanh Man, rồi nói:" Chị ơi, nhà mình chẳng phải chỉ có ba người thôi sao, sao chị lại phải nhào nhiều bột thế?"
"Anh rể em đến đón chúng ta, nhất định là chưa được ăn sáng."
Tần Thanh Man đã có kinh nghiệm rồi.
Cô coi như đã nhìn ra được Vệ Lăng thực tế là một người rất kén ăn, đừng thấy đồ ăn khó ăn mà hắn vẫn có thể ăn được, chứ thật ra nếu có đồ ăn ngon hắn khẳng định sẽ chọn cái ngon để ăn.
"Anh rể sắp tới sao?" Sở Sở lập tức hưng phấn.
"Đúng vậy, có lẽ không chỉ có một mình anh rể em tới đâu." Tần Thanh Man nghĩ tới những thứ hôm qua bọn họ mua, liền đoán được khả năng Vệ Lăng sẽ dẫn theo người đến, có người tới theo, cô phải làm nhiều mì thêm một chút.
Sở Sở vừa nghe Tần Thanh Man nói như vậy liền đứng ngồi không yên, nắm lấy hành trong tay chạy về phía cửa sổ, sau đó kiễng chân nhìn ra ngoài.
Sáng sớm ống khói nhà nhà trong thôn đều toả ra khói trắng.
Trải qua một đêm, nhiệt độ trong nhà của các gia đình đều có chút giảm xuống, cho nên nhân lúc thức dậy nhanh chóng cho thêm củi, bên ngoài trời đất lạnh giá, củi lửa trong nhà lúc nào cũng không thể ngừng đốt được, mà mùa đông cũng là lúc các nhà tiêu hao nhiều củi lửa nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận