Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 599 -




Nhị Lang bị âm thanh Ngũ Lang ăn gì đó kích thích làm cho dạ dày vô cùng khó chịu, cuối cùng không nhịn được cũng móc đồ ăn ra bắt đầu ăn.
Vốn Đại Lang còn có thể chịu đựng được, kết quả lỗ tai bên trái và lỗ tai bên phải đều truyền đến âm thanh ăn uống, xem như hắn ta có muốn nhịn nữa cũng khó có thể chịu đựng được.
Không thể chịu đựng được nữa, vậy cũng chỉ có thể thông đồng làm bậy.
"Hiện tại Trung Quốc quá quái dị, nghe nói tất cả vật tư của bọn họ đều do quốc gia điều phối, vật tư do quốc gia phân bổ, chẳng lẽ động vật trên núi cũng do bọn họ điều phối sao? Nếu không thì tại sao chúng ta không gặp nổi một con vật nào?"
Ngũ Lang nhỏ giọng nói hắn ta nghĩ linh tinh.
Nếu không phải chỗ ẩn nấp không có gì ăn, thì làm sao bây giờ bọn họ lại phải chịu đói được.
"Chuyện này đúng là rất quái dị, chẳng lẽ Người Trung Quốc thật sự có thể khống chế dã thú?" Nhị Lang cũng bối rối trước một hiện tượng như vậy.
"Tam Lang, Tứ Lang đi điều tra tình hình, chúng ta hãy chờ đợi, nếu chúng ta có thể có được thân phận hợp pháp thì có thể tiến vào nội địa Trung Quốc." Đại Lang làm đội trưởng, không thể không trấn an cảm xúc bất an của hai đội viên.
Đại Lang vừa thốt ra lời kia, không chỉ có Ngũ Lang muốn nói, mà ngay cả Nhị Lang cũng không nín được lửa giận và oán khí.
"Nền kinh tế của nước Trung Quốc này không chỉ kỳ lạ, mà nhân khẩu lưu động còn kỳ quái hơn, không chỉ phải có giấy tờ tùy thân, mà còn phải đóng một đống con dấu, cái gì mà con dấu đại đội, con dấu công xã, còn có..." Nhị Lang chỉ cảm thấy đầu óc mình không đủ dùng.
Đại Lang trừng mắt nhìn Nhị Lang một cái, nói: "Cho nên lão đại chúng ta mới nói lãnh tụ của Trung Quốc đúng là lợi hại."
"Nói thế nào?" Ngũ Lang tiếp lời.
"Trung Quốc có dân số đông như vậy, nhiều người như thế mà đều có thể thực hiện triệt để theo một câu của lãnh tụ Trung Quốc, có thể thấy được vị lãnh tụ này không hề đơn giản, khó trách có thể thành lập được một chính quyền mới."
Trước kia bọn Đại Lang chưa tới Trung Quốc lần nào, còn tưởng rằng tình báo bị phóng đại lên, Thật ra, chỉ khi thật sự tiến vào, bọn họ mới hiểu được tất cả tin tức đều không sai.
Nhà nước Trung Quốc dưới chế độ đặc biệt đã kiềm chế họ ở khắp mọi nơi.
Chỗ nào cũng không trơn tru, chỗ nào cũng cần đóng dấu chứng minh, thời gian này bọn họ thật sự rất khó lẻn vào.
"Đúng rồi, không phải đã nói có người sẽ tiếp ứng chúng ta sao, người đâu rồi? Đợi năm sáu ngày mà chẳng thấy ai, nếu không phải như thế, chúng ta đã không tới gần nơi này, chỗ này cách điểm đóng quân của quân đội Trung Quốc gần như vậy, quá nguy hiểm." Lúc Ngũ Lang nói lời này không nhịn được dời ánh mắt về phía miệng hang.
Hang động nơi họ đang ẩn náu là một hang động gấu mù bỏ hoang, không lớn lắm, nhưng mấy người bọn họ vẫn có thể chen chúc được.
Ngay khi bọn họ nhỏ giọng nói chuyện, trời bên ngoài đã hoàn toàn tối, không nhìn thấy được bất cứ thứ gì.
Bởi vì không nhìn thấy gì, cho nên hắn luôn cảm thấy có một đôi mắt trong đêm tối đang lạnh lùng nhìn mình.
Ngũ Lang run rẩy một chút, càng dán sát vào Đại Lang.
Đại Lang bị một mặt nhu nhược này của Ngũ Lang làm cho tức gần chết, nếu không phải lo lắng kinh động quân nhân Trung Quốc, hắn ta thật sự muốn hung hăng đánh Ngũ Lang một trận, đúng là một tên thành sự thì ít, bại sự có thừa.
Lúc trước, sao hắn ta lại tin vào chuyện ma quỷ, cảm thấy dẫn theo cái tên tâm tư nhạy cảm này là có thể đề cao cơ hội sống còn.
Dù sao bọn họ vẫn không thấy chỗ tốt đâu, chỉ thấy người này ngày nào cũng bị dọa gần chết.
"Đại Lang, sao anh không trả lời em?" Ngũ Lang kiên nhẫn hỏi.
Đại Lang hận không thể dùng tay che miệng Ngũ Lang lại, nhưng cuối cùng vẫn bất đắc dĩ trả lời: "Khi người đó không đến như đã hẹn, tôi nghi ngờ bọn họ có khả năng đã bị bại lộ rồi, hoặc là không tiện hành động."
"Vậy rốt cuộc là không tiện hay là bại lộ rồi?"
Ngũ Lang chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng đứng, giọng điệu cũng vô cùng nghiêm túc: "Đại Lang, bọn họ bại lộ có thể liên luỵ đến chúng ta hay không, lúc này chúng ta đã tiến vào nơi người dân Trung Quốc sinh hoạt, như này không phải là đòi mạng sao?"
Cậu ta hối hận, nếu biết như vậy đã không đi cùng bọn Đại Lang rồi.
"Đừng nói nhảm nữa, trong tay đối phương có tình báo cực kỳ quan trọng, nếu không phải như thế, làm sao tôi lại mạo hiểm mang các cậu vào sâu như vậy được." Đại Lang lo lắng sĩ khí tan rã, không thể không nói lời thật.
"Đại Lang, trước đó anh không giải thích như vậy."
Nhị Lang cũng khiếp sợ nhìn về phía Đại Lang, mặc dù trong bóng tối hắn ta không nhìn rõ bất cứ thứ gì, nhưng vẫn là kiên định nhìn tiếp.
Đại Lang thấy hai đội viên đều oán trách mình, giọng điệu lập tức cứng rắn: "Chúng ta là quân nhân của quốc gia, nhất định phải phục tùng mệnh lệnh thượng cấp, không thể có tình cảm riêng tư."
Nhị Lang, Ngũ Lang: “...”

Bạn cần đăng nhập để bình luận