Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 959 -




Biết Tần Thanh Man để Vạn Lương lấy Cao Diệp Phương, hắn suy nghĩ một chút đã hiểu ra nguyên nhân.
Loại người không biết xấu hổ, không có giới hạn như Cao Diệp Phương, cho dù có bị đưa vào trại cải tạo lao động cũng có thể thông đồng với người không có ý chí kiên định, như vậy, càng dễ gây ra tai họa ngầm hơn.
Lúc này Cao Diệp Phương chưa đáng tội chết, không bằng để cô ta thành một đôi với Vạn Lương.
Vạn Lương này không phải là người tốt lành gì, anh ta cũng rất thực dụng, còn biết co biết duỗi, lúc không có ai nhất định biết làm thế nào để quản lý, dạy dỗ Cao Diệp Phương, hai người bọn họ ở cùng nhau, ngược lại thiên hạ cũng thái bình hơn.
"A Lăng, lần này Triệu Tài liên lụy không ít người, nhất định sẽ có một nhóm người từ trên xuống dưới bị xử lý. Bọn em dự định ủng hộ Chu Kinh Quốc lên làm Bí thư Ủy ban Cách mạng cấp huyện. Như vậy, động tĩnh ở Bạch Thành sẽ không thay đổi." Thấy Vệ Lăng đã biết toàn bộ mọi chuyện, Tần Thanh Man nói một câu.
"Chu Kinh Quốc là người thận trọng, không dám liều lĩnh, cũng không dám đi quá giới hạn, thực sự rất thích hợp để ông ta làm lãnh đạo Ủy ban Cách mạng cấp huyện." Vệ Lăng nói xong câu này, lại bổ sung: “Trước đây anh từng điều tra Chu Kinh Quốc, mặc dù là lãnh đạo Ủy ban Cách mạng công xã, nhưng mấy năm qua đúng là chưa gây ra chuyện rắc rối gì lớn, chuyện nhỏ không phải không có, nhưng cũng chưa đến mức phải ngồi trại cải tạo lao động."
“Để Chu Kinh Quốc ngồi lên vị trí Ủy ban Cách mạng cấp huyện sẽ không sai đâu. Có chúng ta giám sát, ông ta không dám vượt quá giới hạn. Mặt khác, ông ta rất giỏi ‘đánh Thái Cực’*. Làm việc dưới trướng Triệu Tài nhiều năm như vậy mà không bị người ta ghét, đã đủ nói lên nhiều điều."
*Như người luyện Thái Cực quyền, động tác cổ tay, bàn tay đưa qua đưa lại khi luyện quyền, thì từ đánh Thái Cực được cư dân mạng dùng để chỉ cách nói mập mờ, đánh trống lảng, như có như không, khó nắm bắt, giỏi đưa đẩy.
Không phải Tần Thanh Man khen ngợi Chu Kinh Quốc, nhưng cô thực sự cảm thấy Chu Kinh Quốc khá thích hợp làm Ủy ban Cách mạng cấp huyện.
Những người trong ủy ban cách mạng cấp cao hơn cũng khó đối phó, để Chu Kinh Quốc đẩy 'cối xay' với bọn họ.
Tần Thanh Mạn bọn họ không chỉ không bị ức hiếp, còn có thể để Chu Kinh Quốc chịu đựng áp lực và bị ức hiếp, một mũi tên trúng hai đích.
“Chúng ta có thể để cho Chu Kinh Quốc làm lãnh đạo Ủy ban Cách mạng cấp huyện."
Vệ Lăng đồng ý với ý kiến của Tần Thanh Man.
"Triệu Tài đã bị bắt, đang thẩm tra xử lý. Sở tỉnh cũng đã ra mặt, ước tính không lâu nữa là có thể kết án. Chúng ta phải nhanh chóng thu xếp ổn thỏa vị trí lãnh đạo Ủy ban Cách mạng cấp huyện, nếu không những người khác sẽ thừa thời cơ."
Tần Thanh Man đang lo lắng mình làm áo cưới cho người khác*.
*Những gì đã làm không giúp ích gì cho bản thân mà chỉ có lợi cho người khác.
“Vậy thì bắt tay vào làm thôi.” Vệ Lăng gật đầu.
"Có rất nhiều người trong tỉnh và trong huyện giúp chúng ta. Nhân lúc chuyện của Triệu Tài đang ồn ào, nhiều người đang tránh sự nghi ngờ, chúng ta phải nâng Chu Kinh Quốc lên vị trí này trước. Nếu không, chờ có người kịp phản ứng, chúng ta muốn can thiệp, sẽ gặp phiền phức."
Tần Thanh Man có dự tính của mình.
“Bà xã, cứ làm theo quyết định của em, anh ủng hộ em.”
Vệ Lăng tin tưởng vào năng lực của Tần Thanh Man.
Trước đó hắn cũng biết vợ mình rất có năng lực, sau khi nghe cách vợ làm thế nào đối mặt với đám người xấu kia lúc mình không ở nhà, hắn càng tin tưởng vào khả năng phán đoán và năng lực của Tần Thanh Man.
“Chị dâu, anh Vệ, cũng đã muộn rồi, em về phòng nghỉ ngơi trước đây.”
Hoàng Uyển Thanh nhìn đồng hồ đeo tay, bọn họ đã bàn bạc được mấy tiếng rồi, sắp đến giờ nghỉ ngơi thông thường của cô ấy.
Cô ấy và Sở Sở còn chưa tắm rửa, tắm rửa xong có lẽ sẽ đi ngủ ngay.
Quan trọng hơn là, cô ấy biết Vệ Lăng vừa mới về, hai người Tần Thanh Man nhất định có rất nhiều chuyện muốn thì thầm, nếu cô ấy không chủ động về phòng, thì hai vợ chồng họ sẽ không tiện trở về phòng, cô ấy nói từ kinh nghiệm mình đã từng trải.
Dù sao cô ấy cũng có ba người anh trai.
Có ba người anh, nghĩa là có ba chị dâu.
"Uyển Thanh, em đi gọi Sở Sở tắm đi, bọn chị về phòng tắm." Tần Thanh Man được Hoàng Uyển Thanh nhắc nhở, nhận ra mình còn rất nhiều thời gian, cô nhét mấy khúc củi vào trong bếp, rồi đứng dậy cùng Vệ Lăng trở về phòng phía Tây.
Trong phòng bọn họ cũng có bếp lò và nước nóng, tắm trong phòng cũng thế.
Hoàng Uyển Thanh thấy hai người Tần Thanh Man trở về phòng, vội vàng đi đến phòng phía Đông gọi Sở Sở, cô ấy lo Sở Sở ngủ quên, nhưng may là, ban ngày Sở Sở đã ngủ một giấc, tỉnh lại chưa bao lâu. Lúc này đã đến giờ ngủ thường ngày, nhưng vẫn chưa ngủ, đang thì thầm nói chuyện với sói con.
Sở Sở nói, sói con nghe.
Không biết có hiểu hay không, nhưng dù sao thì bầu không khí cũng rất hòa hợp.
“Chị Uyển Thanh.” Nghe thấy tiếng cửa bị đẩy ra, Sở Sở và sói con đồng thời ngẩng đầu lên.
"Thanh Man bọn họ trở về phòng rồi, chúng ta đi tắm thôi, đến giờ đi ngủ rồi." Hoàng Uyển Thanh nhắc nhở Sở Sở.
"Cuối cùng cũng có thể tắm rồi."
Sở Sở nhỏ giọng hoan hô, trèo xuống giường, ôm sói con đi ra phòng khách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận