Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 469 -




"Đồng chí phó quản lý nông trường Chu Bang Quốc đang thiếu một thư ký có năng lực, đồng chí Hoàng Uyển Thanh vô cùng thích hợp với vị trí này." Đoạn Chí Tân tặng tới một nhân tình vô cùng lớn, ông ta thậm chí còn nhìn một chút ký túc xá sau lưng Hoàng Uyển Thanh, trực tiếp sắp xếp: "Đồng chí Hoàng, để thuận lợi cho công việc, chỗ ở của cô cũng cần phải đổi."
"Đổi đi đâu cơ?"
Hoàng Uyển Thanh đã ở quen gian một người, không muốn lại đi chen chúc một phòng bốn người nữa.
Chủ yếu là bởi vì căn phòng bốn người lúc trước không để lại ấn tượng tốt cho cô ấy.
Mặc dù những người kia cũng là thanh niên trí thức đến từ các thành phố lớn, nhưng căn bản không cùng một đường với cô ấy, mấy người ấy xem thường cô ấy làm công việc quét dọn chuồng bò, nhưng cô ấy cũng xem thường mấy người kia đấy thôi.
Đoạn Chí Tân đương nhiên phải tìm hiểu rõ tình huống rồi mới tới, không có khả năng tạo thêm phiền phức cho Hoàng Uyển Thanh, "Ở tầng 2 của ký túc xá cho thanh niên trí thức có một căn phòng tương đối nhỏ, vốn là phòng để đồ đạc, nhưng bởi vì đợt này số lượng thanh niên tri thức nông trường phải tiếp nhận có hơi nhiều, ký túc xá chính quy đều đã ở kín hết rồi, cho nên phải dọn dẹp để ra phòng này, nếu cô không chê thì….."
"Không chê, đồng chí Đoạn, tôi không chê."
Trong giọng nói của Hoàng Uyển Thanh lộ ra sự vui vẻ.
Đoạn Chí Tân hài lòng với phản ứng của Hoàng Uyển Thanh, "Đồng chí Hoàng Uyển Thanh, gian phòng này mặc dù hơi nhỏ, nhưng đã được quét dọn sạch sẽ, cũng đã sắp xếp lò sưởi đàng hoàng, tuy nhỏ thì nhỏ thật, nhưng tôi cảm thấy một mình cô ở đây cũng vẫn rất thuận tiện."
"Cảm ơn đồng chí Đoạn." Hoàng Uyển Thanh cảm thấy mình như rơi vào hũ mật.
"Cô trước tiên dọn dẹp một chút, 2 giờ sau tôi để người đến chuyển ký túc xá cho cô." Đoạn Chí Tân biết Hoàng Uyển Thanh muốn đi tới phòng tắm, dứt khoát tặng thêm nhân tình một lần nữa khiến cho người ta cảm thấy như tắm trong gió xuân.
"Vô cùng cảm ơn đồng chí Đoạn." Hoàng Uyển Thanh thực sự rất vui mừng, cô ấy chắc chắn là muốn tắm rửa thật sạch sẽ rồi mới chuyển đến ký túc xá mới.
Đoạn Chí Tân cũng không trì hoãn thời gian của Hoàng Uyển Thanh, trấn an Hoàng Uyển Thanh vài câu xong liền rời đi.
Trên đường Hoàng Uyển Thanh đi tới nhà tắm có vẻ như có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía cô ấy.
Những ánh mắt này không phải là chán ghét, cũng không phải ghét bỏ, mà có vẻ như ngưỡng mộ.
Cô ấy lập tức biết được việc mình đổi vị trí làm việc đã được truyền ra ngoài, mang theo tâm trạng vô cùng vui sướng, trong dòng nước nóng hầm hập, Hoàng Uyển Thanh tắm rửa thật sạch sẽ từ trên xuống dưới một lần.
Cứ tắm cứ tắm, nước mắt trong mắt cô ấy lăn dài xuống, hoà chung vào dòng nước.
Không ai biết Hoàng Uyển Thanh đã từng khóc.
Nhưng Hoàng Uyển Thanh tự mình biết được quãng thời gian này trải qua vô cùng tủi thân và gian khó, bị mọi người xa lánh, bị người ta nói bóng nói gió, bị Triệu Thiên Thành dùng danh nghĩa yêu thích để bức bách, cô ấy đã phải chịu đựng quá nhiều, một cô gái con cưng của gia đình đến từ Kinh thành như cô ấy lại biến thành một người không được chào đón.
Nếu không phải Tần Thanh Man cho cô ấy sự ấm áp cùng với chấp niệm tìm kiếm Tề Vệ Anh khiến cô ấy luôn kiên trì, có lẽ cô ấy cũng không đợi được đến lúc khổ tận cam lai.
Hoàng Uyển Thanh ở trong nước nóng lặng lẽ rơi nước mắt một lúc, sau khi tắm rửa xong lại khôi phục lại dáng vẻ bình thường.
Tắm rửa xong xuôi, Hoàng Yến Thanh dùng khăn mặt xoắn lấy phần tóc ướt.
Lại ở bên cạnh bếp sưởi bên ngoài phòng tắm hong khô tóc rồi mới trở về ký túc xá, còn chưa bước vào cửa, cô ấy đã trông thấy một đồ vật quen mất.
Là chiếc ấm đun nước cô ấy bị mất lúc trước.
Ấm đun nước được giữ gìn rất tốt, vẫn chưa bị va đập.
Hoàng Uyển Thanh mỉm cười xách ấm đun nước lên mang vào ký túc xá, sau đó đi thu dọn đồ đạc của mình, tất cả những thứ của cô ấy đều sẽ được chuyển tới ký túc xá mới.
Đoạn Chí Tân nói lời giữ lời, mấy thanh niên đúng giờ đến giúp Hoàng Uyển Thanh chuyển ký túc xá.
Ký túc xá mới đúng là giống như lời Đoạn Chí Tân nói, không lớn, phòng tuy nhỏ nhưng cái gì cần có đều có đủ hết cả.
Hoàng Uyển Thanh rất hài lòng đối với ký túc xá và công việc mới.
Nhưng Triệu Thiên Thành lại chẳng được hài lòng như vậy, ngày thứ hai, anh ta không dám đi tới chuồng bò nữa, nhưng lần này anh ta lại đuổi một đám người tới đó.
Đều là những tên không thích làm việc ở trong nông trường, suốt ngày đi gây chuyện.
"Quét thật sạch mọi ngóc ngách ở trong chuồng bò cho tôi, chỗ nào không sạch, tôi hỏi tội mấy người." Vương Cát và Chu Thao cáo mượn oai hùm chỉ huy đám người bình thường chỉ thích lêu lổng này làm việc.
Mười mấy tên lông bông ở trong nông trường khổ đến mức mặt mày đều trắng bệch.
Nhưng khi nhìn thoáng qua vẻ mặt bơ phờ của Triệu Thiên Thành, không ai dám không nghe lời.
Ở phía xa, không ít người trông thấy cảnh này đều cảm thấy khiếp sợ, bọn họ trước giờ chưa từng nghĩ tới mình có thể trông thấy cảnh ngày hôm nay.
Đại ác nhân bắt nạt tiểu ác nhân, tuyệt vời đúng là tuyệt vời!

Bạn cần đăng nhập để bình luận