Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 481 -




Hôm nay Vệ Lăng đến sư đoàn sau khi tan làm, trong đồn đột nhiên náo nhiệt hẳn.
Không chỉ tiếng người ồn ào, còn kèm theo tiếng heo kêu.
Heo kêu rất thảm, vừa nghe đã có thể nghe ra là bị kéo đi.
“Cô Thanh Man, Sở Sở, nhanh, nhanh lên, đi ra cửa đồn, đồn chúng ta sắp mổ heo vào năm mới rồi.” Người đến thông báo cho Tần Thanh Man và Sở Sở là cậu bé Tam Mộc, đừng thấy cậu bé mới bốn tuổi, mồm miệng rất rõ ràng, là một người giỏi truyền lời.
“Năm nay heo nuôi ở đại đội đạt hiệu quả, đồn chúng ta đã chia nhiều hơn một chút, chúng ta mổ bốn con heo!” Tam Mộc phấn khởi ra dấu bốn ngón tay với Tần Thanh Man và Sở Sở, trên gương mặt cũng mang đầy vẻ phấn khởi.
Trước kia mỗi nhà đã chia thịt lên núi đi săn về, nhà nào cũng ăn thịt dữ dội.
Mấy ngày nay trẻ con ngày nào cũng ăn món kèm thịt đương nhiên biết được món thịt ngon cỡ nào, cho nên vừa nhận được tin tức biết trong đồn đã chia bốn con heo, lập tức phấn khởi chạy qua chia sẻ niềm vui với hai chị em Tần Thanh Man.
“Chị đi lấy chút gạo nếp, Sở Sở em mặc xong quần áo trước rồi đợi chị.”
Tần Thanh Man ôm cái chậu đi đến nhà chứa đồ, trong đồn cần mổ heo, đương nhiên cô phải đi lấy huyết về làm dồi heo.
Bởi vì không biết có thể chia được bao nhiêu huyết heo, Tần Thanh Man cũng không lấy nhiều gạo nếp, đã lấy bảy, tám cân, sau đó dùng nước vo gạo nếp sạch sẽ, trên chậu đặt miếng mẹt tre ngăn bụi rồi đi ra cổng đồn.
Còn chưa tới cổng đồn đã gặp phải không ít người.
Mọi người người cầm giỏ liễu, người thì cầm bát, còn có người giống như Tần Thanh Man, cũng ôm cái chậu.
Xem ra người trong đồn cũng có người muốn làm dồi heo.
Nhưng Tần Thanh Man đã nhìn chậu của người khác một cái, đều là chậu không, không giống cô, còn mang gạo nếp tới.
“Cháu Thanh Man, nhà cháu cũng làm dồi heo hả?”
Một số người nhìn thấy Tần Thanh Man liền chào hỏi.
“Lâu quá không ăn rồi, cháu làm một ít nếm thử mùi vị.” Tần Thanh Man tự nhiên thừa nhận nhà cô muốn là dồi heo, dù sao làm dồi heo không có kỹ thuật gì, nhà nào muốn làm thì làm.
“Nhà tôi vốn không định làm dồi heo, kết quả ông nhà tôi muốn ăn chút dồi heo nhắm rượu, vậy đấy, tôi chỉ có thể làm một ít.”
“Không phải sao, huyết heo nào có thịt ngon, nhà tôi nếu không phải ông nhà tôi cũng thèm ăn dồi heo nhắm rượu, tôi còn thật sự không muốn làm.”
“Đúng, nghe nói năm nay đồn chúng ta mổ năm con heo, thịt chia nhiều, tôi mới đồng ý làm dồi, nếu dựa theo lượng mổ heo năm ngoái, tôi chắc chắn không thể làm dồi heo cho người nhà nhắm rượu, vẫn là chia thịt có lợi nhất.”
Người trong đồn chính là như vậy, gặp mấy người quen đi cùng lập tức tán gẫu chuyện trong nhà.
Chủ đề của mọi người đều là chia thịt.
Tần Thanh Man cũng nói mấy câu với mọi người.
Nói chung, người chia thịt nhiều, người cần huyết ít, dẫu sao huyết heo quả thực không có lợi bằng thịt heo.
Nếu không phải làm dồi heo cần huyết tươi, bình thường muốn ăn chút huyết heo đi lên hợp tác xã cung - tiêu cũng có thể mua được, mua thịt cần phiếu thịt, mua mấy loại nước nóng như huyết heo không tính là thịt cũng không cần phiếu thịt, một hào có thể mua được một miếng lớn.
“Ai nói không phải chứ, chia huyết heo quả thực không có lợi.”
Mấy người phụ nữ bưng cái chậu vẻ mặt không hài lòng.
Từ cuộc sống hàng ngày mà nói, chắc chắn chia thịt tốt hơn, rất có lợi, nhưng trong nhà bọn họ có người thích dồi heo nhắm rượu, hết cách, rõ ràng biết không có lợi cũng chỉ có thể làm theo, ai bảo bọn họ là người một nhà.
Nhưng trong miệng mọi người vẫn muốn lầm bầm mấy câu.
Tần Thanh Man là phụ nữ trẻ tuổi, không thể nào nói chen vào được, đa phần đều là nghe mọi người nói, thỉnh thoảng trả lời mấy câu hỏi của người khác.
Đến nỗi Sở Sở, đã dẫn theo sói con cùng Tam Mộc chạy mất dạng rồi.
Chó săn của thợ săn trong đồn nuôi không thả tùy tiện, sợ làm bị thương trẻ con, cho nên khoảng thời gian này sói con ở trong đồn cũng quen rồi.
Nó còn nhỏ, dáng dấp lại mũm mĩm đáng yêu, Sở Sở nhìn thấy người lớn liền ôm sói con vào lòng, cho nên mọi người vẫn thật sự không chú ý đến chó mà nhà họ Tần nuôi là chó sói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận