Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 301 -




Làm sao bây giờ?
Vào lúc này mấy người Đỗ Hoành Nghị đang lúng túng nhìn phòng làm việc của Vương Thừa Bình, hơn nữa còn là tình thế tiến thoái lưỡng nan.
"Tôi nói này mấy thằng nhóc các cậu lề mề cái gì thế, muốn giấu riêng à?" Lúc mấy người Đỗ Hoành Nghị đang nhìn nhau nghĩ cách, cửa sổ phòng làm việc của đại đoàn trưởng bị đẩy ra, giọng nói vang dội của Vương Thừa Bình vang lên giữa đêm khuya.
Được rồi, lời của đại đoàn trưởng đều đã nói rõ ràng như thế rồi, mấy người Đỗ Hoành Nghị cũng không dám chậm trễ nữa, nhanh chóng lưu loát đến trước phòng làm việc.
Không cần gõ cửa, tựa như Vương Thừa Bình đã tính toán sẵn thời gian trước, mấy người Đỗ Hoành Nghị vừa tới cửa, cửa phòng đã mở ra rồi, Vương Thừa Bình trong phòng vẫy tay với ba người.
Ba người Đỗ Hoành Nghị xách giỏ liễu, ôm hộp cơm một mặt thẫn thờ bước vào trong phòng.
Lúc đi ngang qua bên người Vương Thừa Bình, Vương Thừa Bình đang khoác áo bông đột nhiên khịt khịt mũi.
Biểu cảm trên mặt Đỗ Hoành Nghị và Tả Cao Bằng càng thêm cứng đờ.
Chuyện bọn họ uống rượu chắc đại đoàn trưởng đã biết rồi.
"Tiểu Đỗ, Tiểu Tả, Tiểu Viên, mau tới đây, ngồi xuống nào." Uỷ viên chính trị Trương nhiệt tình gọi mấy người Đỗ Hoành Nghị tới bên cạnh lò sưởi ngồi, đồng thời ánh mắt cũng nhanh chóng quét qua đồ mấy người họ đang xách trên tay.
Giỏ liễu rất to, vừa nhìn là biết số lượng không ít.
"Đại đoàn trưởng, ủy viên chính trị, đây là sủi cảo hai vợ chồng đồng chí Vệ Lăng hiếu kính các chú." Đỗ Hoành Nghị thành thật nhấc giỏ liễu đưa tới gần mấy người ủy viên chính trị Trương, kéo vải xô phía trên giỏ liễu ra.
Cả một giỏ liễu đầy ắp sủi cảo đông lạnh, màu sắc không được đẹp lắm.
"Sống à?" Vương Thừa Bình vẫn có chút không hài lòng lắm, nhưng khi nghĩ lại liền nghĩ tới nhiều sủi cảo như vậy nếu mà đem chiên từng cái một sẽ tốn rất nhiều dầu, lập tức có thể hiểu được cách làm của vợ chồng Vệ Lăng.
"Đại đoạn trưởng, luộc một lúc là có thể ăn rồi."
Đỗ Hoành Nghị nói đỡ giúp Vệ Lăng: "Đại đoàn trưởng, mọi người đừng nhìn màu sắc bên ngoài của sủi cảo không được đẹp lắm, nhưng ăn ngon cực kỳ luôn, ba loại nhân, nhân nấm, nhân mộc nhĩ, còn có nhân dưa chua nữa."
"May là tôi chuẩn bị trước rồi."
Vương Thừa Bình vô cùng hài lòng với lời giải thích của Đỗ Hoành Nghị, nói xong câu đó liền nhìn qua đầu bếp Hoàng ở bên cạnh.
Đầu bếp Hoàng chỉ là mất vị giác, chứ tai với mũi cũng không sao cả, dưới cái nhìn chăm chú của Vương Thừa Bình, nhấc một nồi canh to ở bên cạnh gác lên trên bếp lò, mà lửa bếp đã sớm được đốt đến cháy đượm rồi.
Sau đó mấy người Đỗ Hoành Nghị mở to mắt nhìn Vương Thừa Bình rót một ấm nước sôi vào nồi canh.
Đậy vung nồi canh lại, đoán chừng không đến mấy phút là sẽ được đun sôi.
Dáng vẻ này của đại đoàn trưởng xem ra là đã có chuẩn bị từ trước, nói không chừng đã ngồi chờ bọn họ mang sủi cảo về từ lâu.
"Các cậu đang ôm cái gì trong lòng đấy?" Mắt Vương Thừa Bình rất tinh, đã trông thấy hộp cơm to tướng trong lòng Tả Cao Bằng và Viên Hướng Dương từ lâu.
"Là đồ ăn hai người Vệ Lăng để chúng tôi mang về, giống với món hôm nay chúng tôi ăn." Tả Cao Bằng và Viên Hướng Dương lập tức đặt hộp cơm trong lòng lên cái đĩa trên bếp lò, mở ra ba hộp cơm, đầy ắp những thịt ba chỉ kho tàu, thịt dê, chân giò hầm.
Đồ ăn trong ba hộp cơm trải qua một đường trở về vốn dĩ đã bị lạnh đến sắp đông lại rồi, lúc này vừa đặt lên trên đĩa bếp, nhiệt độ của đĩa bếp lập tức giã đông đồ ăn đồng thời cũng làm tỏa ra một hương thơm hấp dẫn người khác.
Nhìn ba hộp thịt lớn hương sắc đầy đủ này, Vương Thừa Bình và ủy viên chính trị Trương đã từng được nếm thử tay nghề của Tần Thanh Man, môi liền tự động mấp máy.
Bọn họ muốn ăn.
"Uỷ… ủy viên chính trị." Đỗ Hoành Nghị có chút muốn nắm bắt cơ hội nhắc tới suy nghĩ cưới vợ.
Trong văn phòng lúc này ngoại trừ đại đoàn trưởng, còn có đầu bếp Hoàng ở đây nữa, ủy viên chính trị chắc chắn sẽ không xử lý anh ấy.
"Đúng rồi, Tiểu Viên, cậu mau đi đổi chỗ cho Hồng Vĩ qua đây đi, chúng tôi đều đang đợi ông ấy cùng đón đông chí." Uỷ viên chính trị Trương không phản ứng lại với Đỗ Hoành Nghị, trực tiếp phân phó Viên Hướng Dương nãy giờ vẫn luôn không nói gì.
Viên Hướng Dương hôm nay có thể theo mấy người Đỗ Hoành Nghị đến nhà Tần Thanh Man ăn cơm là nhờ có Hồng Vĩ giúp đỡ canh gác cho.
"Vâng, ủy viên chính trị."
Viên Hướng Dương lập tức đứng nghiêm làm kính lễ với mấy người ủy viên chính trị Trương, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc.
Anh ấy không chỉ tự mình rời đi, còn nhanh trí kéo theo Đỗ Hoành Nghị và Tả Cao Bằng rời đi cùng.
Đối với việc rời đi, Tả Cao Bằng không có bất cứ nghi vấn hay oán giận gì, chỉ có Đỗ Hoành Nghị không muốn rời đi lắm, vẫn là Viên Hướng Dương cùng với Tả Cao Bằng đồng thời dùng sức kéo anh ấy ra khỏi phòng làm việc của đại đoàn trưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận