Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 327 -




Bình thường Tần Thanh Man chẳng thèm quan tâm tới ánh mắt của người khác, trừ khi ánh mắt đó có ý xấu. Cho nên khi ánh mắt của Ngô Vệ Dân rơi xuống người cô, cô lập tức nhận ra. Nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Ngô Vệ Dân, Tần Thanh Man khẽ nhíu mày.
Chớ thấy đám người Ngô Vệ Dân trông thân là người nhưng hành xử lại như chó vậy thôi chứ thật ra ở trong mắt Tần Thanh Man, bọn chúng chẳng che giấu được chút gì cả.
Tần Thanh Man liếc một cái đã nhìn ra được nhân phẩm của bốn người này, thậm chí cô còn nhìn ra được sau lưng bọn họ có chỗ dựa.
Nghĩ nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, thế là cô bình tĩnh chuyển mắt đi.
Sau đó thấy được vẻ lo lắng ẩn trong mắt thím Quế Anh, cô dắt theo Sở Sở cảm ơn chồng của thím Vân. Nếu không có ông ấy có lòng cho hai chị em quá giang một đoạn thì chắc cô với Sở Sở phải đi ít nhất bốn mươi năm mươi phút mới tới được nông trường Hồng Kỳ.
“Con nhóc Thanh Man này không cần phải khách sáo với chú, chú tiện đường thì cho hai đứa đi nhờ luôn thôi, chút chuyện nhỏ cháu đừng để trong lòng. Cháu đến nhà cậu cháu trước đi, tối nay chú quay lại đón hai đứa về đồn.” Chồng của thím Vân là một người hào sảng, hoàn toàn không thấy việc cho hai chị em Tần Thanh Man đi nhờ là việc phiền toái. Ông ấy vẫy vẫy tay rồi vội vàng đánh xe bò đi.
“Con bé này, Sở Sở, thím dẫn hai đứa vào nông trường.”
Thím Quế Anh cầm giỏ liễu trên đất của mình lên nhiệt tình mời hai chị em Tần Thanh Man.
Đây là lần đầu tiên hai chị em nhà họ Tần đến nông trường Hồng Kỳ, vẫn chưa quen với khu người nhà trong nông trường Hồng Kỳ. Thím Quế Anh thường đến thăm con gái, cháu ngoại nên rất quen với khu người nhà, dẫn đường cho cô hoàn toàn không có vấn đề gì.
“Vâng, vậy thì làm phiền thím dẫn chúng cháu đến nhà ăn.”
Trước khi tới Tần Thanh Man đã cố ý hỏi thăm trước, đúng là cả nhà Vạn Minh Tích đã được vào làm trong nhà ăn của nông trường Hồng Kỳ.
Mợ là bếp trưởng, cậu là người mua hàng, ngay cả anh họ cũng là thư ký của quản lý nông trường. Xem ra người nhà này cũng có chút tài cán, nếu không thì không thể lên được chức vị tốt như vậy được.
Cứ lấy cậu làm ví dụ đi, quản lý việc mua thức ăn cho mấy nghìn người trong nhà ăn, tùy tiện lén lấy chút đồ thôi cũng đủ cho cả nhà ông ta ăn ngon uống sướng.
Mợ thì không cần phải nói, vị trí bếp trưởng của nhà ăn này có nghĩa là dưới bà ta có không ít người giúp việc bếp núc, làm trong nhà ăn, người nào thiếu thức ăn của ai cũng chẳng thiếu được cái miệng của bà ta.
Anh họ Vạn Lương lại càng không cần phải nói, làm thư ký của quản lý nông trường, chỉ cần hơi tỏ ý cáo mượn oai hùm là kiểu gì cũng được rất nhiều lợi ích.
Thế nên Tần Thanh Man phải hỏi thăm rõ ràng rồi mới tới.
Nhưng đây là lần đầu tiên cô đến đây, không biết nhà cậu là ở chỗ nào trong khu người nhà, chỉ có thể đến nhà ăn xem trước. Người trong nhà ăn chắc chắn biết địa chỉ cụ thể của nhà Vạn Minh Tích.
Thím Quế Anh nghe ra được Tần Thanh Man không muốn làm phiền mình, lại nghĩ tới con gái, con rể trong nhà, yên lặng gật nhẹ đầu.
Con rể của thím ấy là công nhân trong nông trường, thật sự không thể so được với nhà họ Vạn kia. Vì để không gây thêm phiền phức cho con gái của bọn họ, thím Quế Anh nhận lấy tình cảm của Tần Thanh Man, đưa cô đến cổng chính của nông trường.
“Đồng chí, vị đồng chí này.”
Tiếng gọi nhiệt tình từ phía sau truyền tới.
Tần Thanh Man với Sở Sở làm như không nghe thấy tiếp tục đi cùng với thím Quế Anh vào trong cổng chính nông trường Hồng Kỳ.
Bên trong và ngoài cửa như hai thế giới khác nhau.
Ngoài cửa là cánh đồng phì nhiêu bị tuyết bao phủ, bên trong cánh cửa chỗ nào cũng có phòng ốc.
Thím Quế Anh chỉ vào một vòng những ngôi nhà ở phía sau: “Thanh Man à, bên kia chính là khu người nhà, chỉ cần là công nhân của nông trường thì đều ở trong khu người nhà đó.”
Hơn nữa cái vùng khu người nhà kia không chỉ có nhà trệt mà còn có cả nhà lầu.
Con rể, con gái của thím ấy ở nhà lầu.
Niên đại này có nhà không phải là chuyện gì hiếm lạ, mà hiếm lạ ở chỗ có nhà lầu. Từng tầng từng tầng nhà lầu, đẹp như trong mơ.
Tần Thanh Mạn nhìn theo hướng ngón tay của thím Quế Anh chỉ.
Ống khói của nhà nào cũng bốc khói trắng, hơi thở cuộc sống vô cùng sôi động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận