Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 546 -




Hoàng Uyển Thanh nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của Tần Thanh Man, giọng nói cũng thản nhiên liền biết đối phương có biết chuyện của Cao Diệp Phương.
Cô nhanh chóng giải thích: “Thanh Man, em không ngờ chị họ lại tới nông trường Hồng Kỳ, cũng không ngờ cô ấy sẽ tung tin đồn thất thiệt ở nông trường, mấy ngày nay em rất bận, phải đi theo đồng chí Chu Bang Quốc để thị sát nông trường. Hôm nay cô ấy tới ký túc xá tìm em em mới biết chuyện.”
Hoàng Uyển Thanh nói, sợ Tần Thanh Man sẽ hiểu lầm, lại giải thích, “Quả thực quá tình cờ, cô ấy vừa tới, chưa kịp nói cái gì, Chị đã tới cùng với chị Mỹ Cầm rồi, em sợ chị sẽ hiểu lầm, nên không dám cho hai người gặp mặt.”
“Em lo chị sẽ nghĩ em có liên quan tới chuyện Cao Diệp Phương lan tin đồn ở nông trường sao?”
Tần Thanh Man hỏi Hoàng Uyển Thanh.
“Đúng thế, em sợ chị sẽ nghĩ như vậy, em sợ ba người chúng ta đứng cùng nhau, chị sẽ nghĩ em quan tâm tới gia đình hơn.” Hoàng Uyển Thanh thấy sắc mặt Tần Thanh Man vẫn điềm tĩnh như cũ trong lòng đã bớt lo lắng.
“Thế nên, em định nói với chị, em không biết Cao Diệp Phương tới nông trại, cũng không biết tin đồn lan truyền trong nông trại?” Tầm mắt Tần Thanh Man đối diện với đôi mắt Hoàng Uyển Thanh.
“Đúng vậy, em thật sự không biết, nếu không nhất định em sẽ ngăn cản Cao Diệp Phương.”
Ánh mắt Hoàng Uyển Thanh nhìn Tần Thanh Man trong veo, “Thanh Man, chị cũng biết những thanh niên có học trong nông trại có quan hệ không tốt với em, mấy cô ta chưa bao giờ chủ động nói em chuyện gì, nửa giờ trước nhìn thấy chị họ em mới biết cô ấy đã làm chuyện xấu.”
“Ừm, chị biết rồi.” Tần Thanh Man gật đầu.
Hoàng Uyển Thanh ngẩn người, cô vẫn muốn nói thêm, nhưng Tần Thanh Man nói như vậy nên cô không biết nói gì khác, “Thanh Man, chị… Chị có tin lời giải thích của em không?”
Dường như cô đang nằm mơ.
“Chị tin chứ, bởi vì chị tin em là người có thể phân biệt tốt xấu, hơn nữa chị cũng tin tưởng nhân cách của em.” Tần Thanh Man biểu lộ tín nhiệm của mình với Hoàng Uyển Thanh.
“Thanh Man, chị tốt quá, thật may mắn khi gặp được chị.” Hoàng Uyển Thanh không thể kiểm soát được vui mừng ôm lấy Tần Thanh Man.
Trên mặt cô rất vui vẻ, ánh mắt cũng nhẹ đi rất nhiều.
Hoàng Uyển Thanh thấy Tần Thanh Man không hiểu lầm mình, không khỏi oán giận nói: “Thanh Man, chị nghĩ rằng Cao Diệp Phương mất trí nhớ thật sao? Ngay từ đầu cô ta đã không muốn tới đây, không chỉ hại em, còn muốn hại anh Vệ, không ngờ bây giờ cô ta vẫn còn ở đây, em chưa thấy người nào vô liêm sỉ như vậy, thế mà bây giờ cô ta còn có mặt mũi lôi kéo Vệ Lăng.”
Không phải vì Cao Diệp Phương là chị họ mà Hoàng Uyển Thanh bênh vực cô ta, cô mắng rất gay gắt.
Thậm chí còn nói: “Cô ta không sợ có ngày những lời nói dối ấy bị bại lộ sao? Em còn thấy xấu hổ thay cho cô ta, trước đây em không biết cô ta lại là loại người như vậy, cũng may lần này chưa kịp nghe cô ta giải thích, nếu không lại cho rằng cô ta có nỗi khổ riêng.”
“Còn nữa, Cao Diệp Phương cho rằng mình là người thông minh nhất trên thế giới này, còn những người khác đều ngu ngốc hay sao? Có khi ngoài mặt chị chị em em thân thiết với em, nhưng sau lưng lại bày kế hãm hại em ấy chứ?”
Hoàng Uyển Thanh nói xong lại mạnh mẽ hít vào một hơi, sao đó lại mắng: “Thanh Man, từ khi em biết mình bị cô ta lừa, em đã không còn tin tưởng cô ta, em cũng không coi cô ta là người thân nữa, cô ta còn hãm hại em, có điên em mới tin cái câu chị em thân thiết ấy nữa.”
“Uyển Thanh, chúc mừng em, em trưởng thành rồi.”
Nghe Hoàng Uyển Thanh mắng Cao Diệp Phương, cô cũng yên tâm hơn.
Cũng yên tâm lúc mình xử lý Cao Diệp Phương không cần lo lắng tới thái độ của Hoàng Uyển Thanh.
“Thanh Man, cảm ơn chị cùng với anh Vệ, nếu không có hai người, em còn ngu ngốc mãi thôi.” Hoàng Uyển Thanh không nhịn được tự chế giễu bản thân.
“Ai rồi cũng sẽ trưởng thành, giờ em hiểu ra cũng chưa muộn.”
Tần Thanh Man an ủi Hoàng Uyển Thanh.
“Dạ.” Hoàng Uyển Thanh nặng nề gật đầu, nói với Tần Thanh Man: “Thanh Man, cho dù chị xử lí Cao Diệp Phương thế nào, em cũng không oán hận, loại người này phải dạy cho cô ta một bài học, nếu không cô ta lại cho mình là trung tâm của thế giới.”
Trước đây quan hệ của Hoàng Uyển Thanh với Cao Diệp Phương không tệ chút nào, giờ mới biết được đối phương giỏi lừa người thế nào.
“Uyển Thanh, thấy em trưởng thành lên, chị rất mừng.”
Tần Thanh Man thấy mừng cho Hoàng Uyển Thanh, Hoàng Uyển Thanh có thể nhìn rõ gương mặt thật của Cao Diệp Phương, đây chính là bài học để cô trưởng thành hơn.
Hoàng Uyển Thanh được Tần Thanh Man khen ngợi lại đỏ mặt.
Đến tối, Tần Thanh Man nghe thấy tiếng xe trong sân liền ra ngoài đón Vệ Lăng.
Trong nhà có thêm một cô gái, nên báo trước với Vệ Lăng.
“Vợ à, trời lạnh như vậy, sao em lại chạy ra ngoài?” Vệ Lăng đỗ xe liền vội vàng chạy tới bên cạnh Tần Thanh Man, dùng bàn tay ấm áp bao lấy tay Tần Thanh Man.

Bạn cần đăng nhập để bình luận