Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 131 - Đền bù đủ số lượng 2




Đền bù đủ số lượng 2
Mặt mày nặng nề, Tần Lỗi bọc kín kẽ cả người sau đó ra cửa.
Bởi vì nhà Tần Thanh Man có trộm, người dân trong đồn đều cầm theo đèn chạy đến, khoảng sân rộng rãi cũng bởi vì những ánh đèn này mà sáng choang lên, Tần Lỗi vừa xông vào sân nhà Tần Thanh Man liền trông thấy ba người vừa được kéo từ dưới hố lên.
Trong đó có bóng dáng hai người vô cùng quen thuộc, thật sự là có hóa thành tro cũng nhận ra được.
“Bí thư Trịnh, Tiền chủ nhiệm, hai đứa trẻ vẫn còn nhỏ, là do người làm cha mẹ như chúng tôi dạy bảo không tốt, tôi cầu xin hai người, cầu hai người cho bọn chúng một cơ hội ăn năn hối cải để làm lại.” Vì hai đứa con trai, Tần Lỗi cũng chẳng cần mặt mũi nữa, chạy đến chỗ Trịnh An Quốc và Tiền Tương Dương liền quỳ xuống.
Cái quỳ này đúng thật tràn đầy chân thành.
Đối diện với Tần Lỗi xông tới liền quỳ xuống, bất kể là Trịnh An Quốc hay những người trong đồn đều kinh hãi, đến cả Tần Kiến Quân và Tần Kiến Minh đang đông cứng cả người cũng bật khóc rồi.
Bọn họ hình như gây ra họa lớn rồi, nếu không cha bọn họ cũng sẽ không ở trước mặt mọi người quỳ xuống như vậy.
Ở một bên, Tần Thụ, Tần Thạch, còn có Khương Lâm Sơn mặt đều hết sức phức tạp, bọn họ là những người đến sân nhà Tần Thanh Man sớm nhất, cũng là những người đầu tiên nhật ra mấy tên trộm, khoảnh khắc nhận ra bọn họ cũng từng do dự có nên bỏ qua cho mấy người này không.
Trong lúc do dự, người dân trong thôn cũng lần lượt đuổi tới, bọn họ cho dù có lòng thì cũng không có khả năng giúp được nữa.
“Tần Lỗi, con không được dạy chẳng chẽ cha cũng vậy sao, cậu chạy tới đây quỳ thì giống cái gì, thật sự càn quấy mà, cái kia, ai ra đây kéo người đứng lên cho tôi.” Trịnh An Quốc thực sự rất tức giận, ông vốn còn muốn đem ba tên trộm che mặt này xử lý trong đồn thôi, người dân xung quanh biết chuyện cũng sẽ một mắt nhắm một mắt mở cho qua, kết quả Tần Lỗi đầu óc có bệnh, thế mà làm ra một màn như này, nhận tội trước công chúng như vậy rồi, ông làm sao còn dám nể tình được nữa!
Thật sự là óc heo mà.
Lần này thì hay rồi, làm không tốt thôn Kháo Sơn bọn họ sẽ nổi danh trước đại đội.
Trịnh An Quốc nhìn Tần Lỗi tức đến đau cả gan.
Năm này thiếu cái ăn, ở đồn nào, thôn nào không có mấy tên trộm, thông thường bắt được mà không có thiệt hại gì thì đem người đi giáo dục một chút là xong, dù sao che đậy vẫn tốt hơn là vạch trần, bất kể lúc nào thì thanh danh vẫn là rất quan trọng.
Kết quả là cái tên Tần Lỗi ngu ngốc này, thật sự làm tức chết người ta mà.
Trịnh An Quốc sắc mặt nặng nề bước vào phòng khách nhà Sở Sở.
Đêm chuẩn bị bước vào rạng sáng, trời đông đất lạnh, cho dù có thẩm án cũng không thể thẩm tra bên ngoài được, đứng thêm mấy phút cả người cũng đông cứng đến chết lặng rồi.
Tiền Tương Dương thấy Trịnh An Quốc đã vào trong nhà Sở Sở, cũng nhanh chóng kêu mấy người đến kéo ba tên nhóc con phạm tội Tần Kiến Minh vào, đều đứng lạnh bên ngoài hai tiếng rồi, lại lạnh thêm tí nữa, đừng nói giáo dục, đoán chừng đến người cũng có thể bị đông chết.
Ba người Tần Thạch đến sớm nhất, chỗ đứng cũng cách gần Tiền Tương Dương, vừa vặn trong diện mấy người được Tiền Tương Dương chỉ.
Kéo ba tên toàn thân đang run rẩy lên, mọi người lần lượt tiến vào nhà Sở Sở.
Tần Lỗi cũng đã ra mặt quỳ xuống rồi, trận "tố tụng" này thế nào cũng có một phần của ông ta, cho nên ông ta cũng được đưa theo vào phòng.
Về những người khác trong đồn, Tiền Tương Dương phất tay để mọi người giải tán.
Giữa mùa đông, không chỉ ánh mắt bị ngăn trở, thời tiết cũng lạnh, nhà Sở Sở cũng không chứa được nhiều người đến xem náo nhiệt như vậy, chỉ có thể để mọi người mau chóng về nhà, đừng để lạnh đến có mệnh hệ gì, đến lúc đó còn chưa có đón tết đâu.
Các thôn dân đến xem náo nhiệt cũng tự biết lượng sức mình, biết trong tình huống nào, cũng không nhất thiết phải xem được tới kết quả cuối cùng, nên đều nghe theo lời khuyên về nhà rồi.
Chỉ là lần về này đoán chừng phải mất mấy tiếng không ngủ được.
Đồn bọn họ trước giờ chưa từng xảy ra chuyện lớn như vậy, có nhà nào đồ ăn không quan trọng đâu, nhà ai cũng phải canh giữ đến gắt gao, trong bọn họ nhỡ nhà ai mà bị trộm, cũng có thể một gậy đánh chết cái tên dám đến ăn trộm ngay, dù sao thì mạng ai cũng không quan trọng bằng mạng người nhà mình được.
“Nhà họ Tần này vẫn là thiếu một người đàn ông, ài, không có đàn ông cho nên dễ bị trộm cắp nhòm ngó.”
Có người cảm thán với người trong nhà.

Bạn cần đăng nhập để bình luận