Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 1070 - Phiên ngoại 15




Sói con di chuyển thì sói bạc con cũng di chuyển.
Mấy giây sau, hai quả cầu lông báo ị lao vào nhau chiến đấu với ý chí chiến đấu mạnh mẽ.
Tốc độ của hai bên đều không chậm, có thể nói là bất phân cao thấp.
Đối mặt với đối thủ, sói không giống như con người, bọn chúng không quan tâm đến đạo đức trong đối võ mà nếu có thể đẩy ngã đối thủ, cho dù dùng cách gì bọn chúng đều có thể làm. Móng vuốt, miệng, đuôi, đầu, tất cả để trở thành vũ khí cho bọn chúng công kích đối phương.
Khi sói con được một, hai tháng tuổi, Vệ Lăng đã cố ý dạy dỗ nó, mặc dù trong quá trình dạy dỗ hắn có đi làm nhiệm vụ, nhưng mỗi bài học của hắn đã khắc sâu vào xương cốt của sói con. Vệ Lăng không có ở bên cạnh thì sói con cũng có thể tự mình tập luyện.
Đừng thấy mỗi ngày nó đều đi chơi với Sở Sở và mấy bạn nhỏ trong đồn mà nói, thật ra đó cũng là một phần của quá trình rèn luyện.
Nếu không thì làm sao nó có thể bắt hươu cho những người bạn nhỏ trong đồn ăn thịt.
Vào những lúc Tần Thanh Man và Sở Sở không biết, sói con đã vô cùng lợi hại. Lúc này, trong khi đánh nhau với sói bạc con, nó không chỉ không tỏ ra sợ hãi mà còn vô cùng mạnh mẽ, nó bộc lộ lết những bản lĩnh đã giấu đi của mình.
Móng vuốt của nó cũng vẩy ra vô số tàn ảnh.
Đây là lần đầu tiên Sở Sở thấy được sói con dùng toàn lực để chiến đấu, nhìn hai sói con đánh nhau thành một nhóm, cậu đã không còn nhìn rõ động tác của hai con sói con nữa.
Những túm lông đen lông bạc kia khiến cho cậu cực kỳ choáng vàng.
Cũng vô cùng đau lòng.
Bởi vì sói con đánh nhau đến mức rụng lông, bình thường nó không rụng lông nhưng khi đánh nhau với sói bạc con thì lại rụng.
May mắn là số lông bay trên không trung không chỉ có lông đen, nếu như chỉ có lông đen thì chắc Sở Sở cũng tiến lên hỗ trợ.
“Đô Đô, cố lên!” Sở Sở kích động đến mức đỏ mặt trước cảnh tượng hai quả cầu lông đánh nhau trước mặt, cậu không nhịn được mà nắm chặt nắm đấm và cổ vũ sói con cố lên.
Có sự cổ vũ của Sở Sở, sói con vốn dĩ có chút kiệt sức lại lập tức tràn đầy năng lượng.
Nó có anh em, anh em của nó đang cổ vũ nó!
Hai con sói con được sinh ra cùng lúc, lớn lên giống nhau, sức lực bên trong thân thể nhỏ bé ấy cũng không khác nhau là mấy, tốc độ chiến đấu như nhau nên thể lực của bọn chúng cũng tiêu hao rất nhanh. Hai con sói con đã đạt đến cực hạn nên tốc độ cũng chậm lại.
Kết quả bởi vì sự cổ vũ của Sở Sở mà bên trong thân thể nhỏ bé của sói con đã bộc phát tiềm năng.
Tốc độ công kích lại nhanh hơn mấy phần, cũng chính vì điều này mà bọn chúng đã phân được thắng bại.
Sói bạc con đã bị móng vuốt của sói con đánh gục.
Sói bạc con bị đánh bại nên ngơ ngẩn cả người, rõ ràng nó mới là con lợi hại nhất, sao lại không thể đánh thắng người anh em mà nó không gặp cả nửa năm.
Sói con kiêu ngạo cúi đầu nhìn sói bạc con bị đánh bại.
Trong đôi mắt tròn vo ấy có chút tò mò, cũng có sự vui vẻ, nó vui vẻ đến mức đặt mông ngồi trên người anh em của mình.
Lúc nó ngồi xuống, cái mông béo ị còn cọ qua cọ lại.
Đúng đúng, trên người của người anh em đều là thịt, ngồi lên thật thoải mái.
Nhìn sói con có nhân tính như vậy, suýt chút nữa Tần Thanh Man đã bật cười, bộ dáng này của sói con rất giống với mỗi lần nó đánh nhau với Sở Sở và Sở Sở chịu thua.
“À húuu…”
Tiếng sói tru non nớt lại vang lên ở lãnh thổ này, đây là tiếng sói con tuyên bố lãnh thổ với tất cả con sói ở đây.
Nó mới khinh thường lãnh thổ của Tiểu Hắc, cha nó có lãnh thổ, lãnh thổ của Vệ Lăng chính là lãnh thổ của nó.
Vệ Lăng và Tiểu Hắc đều nghe ra được ý tứ bên trong tiếng tru của sói con nên cùng nhau trầm mặc.
Thật ra Vệ Lăng có chút buồn cười, hắn cũng không ngờ sói con được chính hắn dạy bảo lại lợi hại đến vậy, còn có thể đánh thắng người anh em đồng loại của sói con.
Đối mặt với tiếng tru của sói con, sói bạc con lập tức chôn mặt vào trong bụng.
Nó không còn mặt mũi nhìn con sói nào nữa!
Vậy mà nó đánh nhau lại thua, lại thua người anh em kém cỏi của mình.
“Đô Đô.” Tần Thanh Man thấy sói bạc con phiền muộn đến mức gần như mắc chứng tự kỷ nên nhanh chóng gọi một tiếng. Bộ dạng hôi hám sau khi đánh nhau của sói con thật ra rất giống với Tiểu Hắc, loài người như bọn họ cũng không chịu được cái nồi này.
“À húuu…”
Nghe thấy tiếng gọi của Tần Thanh Man, sói con nhảy lên rồi chạy về phía cô.
Nó đánh thắng rồi!
Thấy sói con đang vui vẻ chạy tới, Tần Thanh Man khom người xuống ôm sói con vào lòng, sau đó kiểm tra cho sói con.
Vừa nãy đánh nhau, sói con cũng không phải không có tổn thương gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận