Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 693 -




Chu Hồng Hà được Tần Hương và hai chị em dâu dìu đứng lên lúc này mới phản ứng được quê bọn họ đúng là có phong tục này, lập tức đỏ mặt, vội vàng nhận lỗi với Tần Thanh Man: "Thanh Man, thím không phải cố ý, thím thật sự không phải cố ý, thật xin lỗi, thím chỉ là muốn cảm ơn cháu đã cứu một nhà chúng ta."
Lúc bà ta đối mặt với đám lưu manh, biết bọn chúng hung tàn bao nhiêu.
Cũng biết Tần Thanh Man vì cứu một nhà bọn họ đã phải chịu đựng bao nhiêu gian khổ nên bà ta đặc biệt cảm kích Tần Thanh Man đã cứu bọn họ, lúc nãy vừa mới quỳ xuống thật sự đầu óc không suy nghĩ gì, chỉ muốn lấy lễ lớn nhất để cảm ơn.
Không nghĩ tới việc phạm vào đại kỵ.
Tần Thanh Man nghe Chu Hồng Hà nói như thế sắc mặt mới tốt hơn một chút.
"Thanh Man, chị dâu mấy ngày nay liên tiếp gặp chấn động, đầu óc nhất thời không suy nghĩ, cháu đừng so đo với bà ấy, bây giờ, chị dâu không thể quỳ trước cháu, để Kiến Minh và Kiến Quân thay bố mẹ quỳ xuống, hai người bọn chúng là em trai, có thể quỳ trước cháu."
Tần Hương có thể nhìn ra Chu Hồng Hà là thật sự muốn cảm ơn Tần Thanh Man, lại nhìn một nhà Tần Lỗi đều là dáng vẻ đã biết sai, dứt khoát đứng ra giảng hòa.
Tần Thanh Man có ân cứu mạng với một nhà Tần Lỗi, nếu không cho nhà Tần Lỗi thể hiện cảm kích, trong lòng bọn họ có lẽ sẽ rất dày vò.
"Chị Thanh Man, thật xin lỗi, nhà chúng em trước đó có lỗi với chị, hôm nay em đại diện cả nhà xin lỗi chị, chúng em cũng không cầu xin chị và Sở Sở có thể tha thứ, nhưng chúng em thật tâm muốn nói xin lỗi, chỉ muốn biểu đạt thái độ của chúng em."
Tần Kiến Minh sau lần gặp trắc trở này đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Nghe thấy lời của Tần Hương, cậu ta lập tức quỳ xuống trước Tần Thanh Man dùng đầu gối đi trên mặt đất mấy bước, sau đó nói ra những lời này.
Tần Kiến Quân cũng không còn là đứa trẻ chuyện gì cũng không hiểu, anh trai vừa nói xong, cậu ta cũng dập đầu trên mặt đất tuyết: "Chị, mặc kệ chị và Sở Sở sau này có nhận chúng em hay không nhưng chị là tấm gương cho chúng em cả một đời học tập, em thề, từ nay về sau nhất định sẽ làm người thật tốt."
Gần đây không có tuyết rơi, mặt đất tuyết đọng đã sớm bị đông lại rất cứng.
Tần Kiến Quân mỗi lần dập đầu đều dùng sức, có thể nghe được cả tiếng vang thanh thúy, lúc ngẩng đầu, còn có thể nhìn thấy cái trán dần bầm tím.
Cậu ta thật lòng muốn thay mặt người nhà nhận lỗi.
Cũng là thay mặt cho Tần Thải Vân.
Mặc dù Tần Thải Vân đã chết, Tần Thanh Man cuối cùng cũng không bị thương, tuy nhiên lúc trước bọn họ làm người như thế nào, Tần Thải Vân đã tính toán Tần Thanh Man ra sao, ai cũng biết bụng dạ của Tần Thải Vân.
Tần Thanh Man không nghĩ tới chuyện hai anh em Tần Kiến Minh sẽ nói ra những lời này, càng không nghĩ tới bản thân sẽ lại nhận được những lời này.
Lúc trước cô cứu người đơn giản là cứu người thôi, không nghĩ đến việc muốn cải thiện quan hệ hai nhà.
"Thanh Man, thật xin lỗi, là thím hai không phải người, là thím nông cạn mới suốt ngày tính toán chi li, thím sai rồi, cầu xin cháu tha thứ cho chúng ta được không?" Chu Hồng Hà được Lý Mỹ Na và Diêu Xuân Anh đỡ, nhìn về phía Tần Thanh Man trong ánh mắt tràn đầy hối hận.
Bà ta hối hận lúc trước tại sao lại tính toán như vậy với Tần Thanh Man, Tần Thanh Man nói thế nào cũng là máu mủ của nhà họ Tần.
Bà ta gả vào nhà họ Tần, thì là người của nhà họ Tần, sao lại không che chở hai đứa cháu đã mất đi bố mẹ này, anh cả và chị dâu lúc còn sống đối xử với mấy nhà bọn họ đều rất tốt, sao đầu óc bà ta không minh mẫn lại một mực tin vào mấy chuyện ma quỷ của người nhà mẹ đẻ.
Nói gì mà mình không tính toán người khác cũng sẽ tính toán, bà ta tính toán cũng chỉ là giúp đỡ anh cả và chị dâu giữ nhà.
"Thanh Man, cháu hận thím, oán thím, thím đều hiểu được, là thím có lỗi với cháu với Sở Sở, thím không phải người, là thím lòng lang dạ sói, thật xin lỗi anh cả và chị dâu." Chu Hồng Hà nói đến đây, đột nhiên đưa tay lên hung hăng cho mình một cái tát
Một tát này dùng sức rất mạnh, gương mặt vừa mới bớt sưng không được bao lâu lập tức ửng đỏ.
Tần Thanh Man từ đầu đến cuối vẫn một mực nhìn Chu Hồng Hà và hai anh em Tần Kiến Minh nhận lỗi.
Bởi vì lời xin lỗi này là họ thiếu nguyên chủ, sở dĩ cô đến thế giới này cũng vì nguyên chủ không có ở đây, cô bây giờ đang chiếm giữ thân thể này nhưng cái chết của nguyên chủ lại có quan hệ với Chu Hồng Hà.
Tần Thanh Man không nói gì chỉ một mực im lặng nhìn bọn họ.
Nhìn Chu Hồng Hà thành tâm xin lỗi, nhìn một cái tát kia hung hăng đánh vào mặt bà ta, Tần Thanh Man đột nhiên cảm giác được thân thể này nhẹ nhàng hơn nhiều.
Trong lòng cũng cảm thấy một chút vui vẻ.
Đây không phải là tình cảm của cô mà đến từ tình cảm của nguyên chủ còn sót lại trong thân thể này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận