Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 542 -




Tất cả mọi người trong nông trại đều biết Triệu Thiên Thành mang họ Triệu.
Vạn Lương nghĩ tới những tên đàn ông thường xuyên tán tỉnh Vạn Lâm, anh ta biết thông tin này rất đáng tin.
“Đúng rồi, tôi còn nghe nói, Hoàng Uyển Thanh là em gái của Vệ Lăng.” Vạn Lâm lại nói ra một câu làm mọi người kinh sợ.
“Thật sao!”
Mọi người háo hức nhìn Vạn Lâm.
Nếu Hoàng Uyển Thanh là em gái của Vệ Lăng, bọn họ chẳng cần nhìn mặt của Tần Thanh Man nữa, chỉ cần Hoàng Uyển Thanh chịu gả cho Vạn Lương, chỉ cần trái tim Hoàng Uyển Thanh luôn hướng về nhà họ Vạn bọn họ, những ân oán của nhà họ với nhà họ Tần cơ bản không đáng là gì, nói không chừng con ngang hàng với Tần Thanh Man.
“Vạn Lương, mẹ cảm thấy Hoàng Uyển Thanh trở thành vợ của con không tồi chút nào, mau đi tranh thủ đi.”
Hứa Liên Hoa thích thú nhìn Vạn Lương, như thể Hoàng Uyển Thanh đã trở thành con dâu của bà ta chẳng bằng.
“Bố cảm thấy điều đó rất tốt đấy, nếu Hoàng Uyển Thanh trở thành người nhà chúng ta, nhất định Tần Thanh Man sẽ buông bỏ những oán hận lúc trước, nói không chừng còn tốt lên với chúng ta.” Vạn Minh Tích cũng thấy được hi vọng của tương lai.
“Anh à, anh mau cưới Hoàng Uyển Thanh đi, những người kia còn lấy được những người tri thức tại sao anh lại không thể chứ?”
Vạn Lâm cũng rất tin tưởng Vạn Lương.
Chỉ có Vạn Lương biết mọi chuyện đâu có dễ như họ tưởng tượng, nếu Hoàng Uyển Thanh thật sự thích người như bọn họ thì sao cô ấy phải chọn anh ta, chẳng phải Triệu Thiên Thành còn tốt hơn nhiều sao?
Dù sao Triệu Thiên Thành cũng không tệ, gia thế lại tốt, hơn nữa Triệu Thiên Thành còn rất thích Hoàng Uyển Thanh, bất luận là ai trong nông trại cũng có thể nhìn ra, Triệu Thiên Thành thích cùng với bao dung Hoàng Uyển Thanh như thế nào.
“Anh à, phụ nữ ấy mà, chỉ cần trở thành người phụ nữ của anh đương nhiên sẽ được thiên vị, chẳng phải quá đơn giản rồi hay sao?” Vạn Lâm mang theo bộ dạng từng trải dạy cho Vạn Lương.
Cho dù cô ta chưa từng kết hôn, nhưng cô ta biết, cho dù phụ nữ có ghét một người tới thế nào, chỉ cần cưỡng bức cô ta, cô ta sẽ phải cam chịu số phận, cho dù không chấp nhận số phận, muốn làm ầm ĩ, thanh danh của người đàn ông có ra sao thì cô ta cũng đừng mong được yên ổn.
Miệng lưỡi của người đời rất đáng sợ, những lời đàm tiếu bị truyền đi khắp nơi, cũng sẽ bị thêm mắm thêm muối vào.
Cũng như thanh niên có học thức Cao Diệp Phương kia, người nọ chẳng qua mới nói có vài lời, mọi người trong nông trại đều để ý tới cô.
Cũng chẳng ai dám bắt nạt cô.
Căn bản Vạn Lương không phải là người tốt, lúc còn làm việc dưới trướng Ngô Viễn Minh anh ta đã làm không ít chuyện bẩn thỉu, Vạn Lâm vừa nhắc nhở anh ta, anh ta liền biết chuyện này nên xử lí như thế nào, thời gian để thực hiện cũng không có nhiều.
“Vạn Lương, tôi thấy quá trình không quan trọng, kết quả mới là quan trọng nhất.”
Vạn Minh Tích dơ tay vỗ vai Vạn Lương, giọng nói mang theo cổ vũ.
Đều là đàn ông, hai người họ không cần nói cũng hiểu ý nhau, hơn nữa những chuyện như thế này không phải là ít, không phải ai đi xem mắt cũng đồng ý kết hôn, chỉ cần giữ bí mật là được, chẳng có gì phải sợ.
Vạn gia không biết luật.
Nói chính xác hơn, bọn họ không biết xâm phạm tới quyền lợi của phụ nữ sẽ bị trừng phạt như thế nào, cũng có thể vì cổ hủ không hiểu biết lại dám dùng tư duy không hiểu biết ấy để nhìn nhận vấn đề trong thời đại này như vậy.
“Anh à, ngày nghỉ lễ toàn bộ trang trại đều rất náo nhiệt, cũng không nhiều việc lắm.”
Vạn Lâm cổ vũ Vạn Lương.
Cô ta còn muốn đi ra ngoài hẹn hò, kiểu hẹn hò diễn ra ở một nơi kín đáo.
Cả nhà đặt rất nhiều kỳ vọng vào Vạn Lương, cuối cùng Vạn Lương cũng hạ quyết tâm.
Sau đó anh ta đi tìm Hoàng Uyển Thanh.
Trong ký túc xá một người, ánh sáng mờ mờ chiếu vào cửa sổ, lúc rèm cửa khép lại chỉ thấy bóng một người phụ nữ phản chiếu trên rèm cửa, bóng dáng mảnh mai làm tim Vạn Lương nóng lên.
Thật ra anh ta đã nghĩ tới cách này vô số lần trong lòng, cũng mô phỏng trong đầu rất nhiều lần.
Anh ta quá quen với khung cảnh xung quanh ký túc xá của Hoàng Uyển Thanh, thậm chí anh ta còn biết nơi này khi nào có người, khi nào yên tĩnh, vì đây không phải là lần đầu tiên anh ta đứng ngoài cửa sổ phòng Hoàng Uyển Thanh.
Mang theo những suy nghĩ nóng bỏng, cuối cùng Vạn Lương đã hành động.
Anh ta đã nghiên cứu cửa sổ của Hoàng Uyển Thanh rất nhiều lần, cũng biết cách mở nó mà không làm phiền tới người khác.
Nhưng anh ta vừa tới không làm bậy, lễ phép gõ cửa kính, rất nhỏ nhưng người trong phòng nhất định sẽ nghe thấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận