Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương

Chương 402 -




Nhóc sói lúc này mới vừa tới nhà cô, con non vừa sinh chưa tới một tháng nghịch ngợm là chuyện bình thường, không quen với ngôi nhà xa lạ này là điều khó tránh khỏi, một đứa nhóc nhỏ như vậy muốn dựa dẫm vào gần Tần Thanh Man là bởi vì sự tin tưởng, đây cũng là chuyện bình thường thôi, nhưng Tần Thanh Man thực sự không muốn để nhóc sói lên giường.
Cái giường này nếu đã lên được rồi, vậy thì nếu muốn xuống sẽ rất khó.
"À hu hu——" Nhóc sói con thấy Tần Thanh Man không để ý mình, nhịn không được tủi thân kêu lên.
"Chị, hay là, sau này để em cùng Đô Đô ngủ ở phòng phía đông đi."
Sở Sở trông thấy sói con đang ngẩng đầu nhìn Tần Thanh Man, liền nghĩ tới bản thân mình.
Từ sau khi cha mẹ qua đời, cậu vô cùng ỷ lại vào chị gái mình, tựa như sói con lúc này vậy.
Tần Thanh Man nghe thấy lời của Sở Sở liền nghiêm túc suy nghĩ.
Sở Sở lớn rồi phải tách giường là điều tất nhiên, lúc trước ngủ chung một giường là bởi vì củi đốt trong nhà có hạn, nhưng nhà bọn họ hiện tại đã có than đá, cũng có thêm một cái lò, nhiệt độ trong nhà cũng không còn thấp nữa, cho dù có đốt thêm một cái giường thì cũng không tốn bao nhiêu nhiên liệu.
"Chị, sớm muộn gì chúng ta cũng phải tách giường, em không thể ngủ chung giường với chị và anh rể mãi được." Sở Sở rất thông minh.
Mặt Tần Thanh Man nháy mắt liền đỏ lên, "Được, về sau em ngủ với Đô Đô ở phòng phía đông, nhưng phải để chị dọn dẹp phòng phía đông đã."
Phòng phía đông lúc trước đặt rất nhiều đồ mà bọn họ mua được ở Cung tiêu xã, trước kia trong nhà không có tủ, vì vậy bọn họ liền thu xếp một chút rồi để ở phòng phía đông, nếu như Sở Sở và sói con chuyển qua đó, vậy thì mấy thứ vải vóc kia nhất định phải cho vào tủ quần áo.
Còn về phần máy may, Tần Thanh Man cũng đang tính chuyển về phòng phía tây, đan áo len xong cô sẽ luyện cách cắt vải để may quần áo.
Chỉ cần học được cách đạp máy may là có thể may quần áo thoải mái.
Sở Sở thấy Tần Thanh Man đồng ý với mình liền nhanh chóng xuống giường ôm lấy sói con lên giường ngồi, cậu cũng không chui vào chăn nữa, cũng không để sói con chạy nhảy ở trên giường, mà cứ như vậy ôm sói con vào trong lòng rồi nhìn Tần Thanh Man nở nụ cười.
Tần Thanh Man bất đắc dĩ nhìn Sở Sở dặn dò: "Trên mặt đất dù sạch sẽ thì cũng sẽ vẫn có bụi, về sau khi Đô Đô lên giường thì nhất định phải lau chân trước đã."
"Em biết rồi chị ạ."
Sở Sở vô cùng phấn khích trước sự đồng ý của Tần Thanh Man.
Quá phấn khích khiến cậu cũng không ngủ được nữa, cho nên liền ôm thật chặt lấy sói con.
Có thể là do đã được lên giường, hoặc cũng có thể là do cảm nhận được mình đã cách Tần Thanh Man gần hơn cho nên sói con không tiếp tục ầm ĩ nữa.
Đương nhiên, cũng có thể là do nháo loạn mệt quá nên không còn sức.
Tần Thanh Man không có đồng hồ, không biết thời gian, chỉ có thể vén rèm cửa sổ nhìn ra bên ngoài, sắc trời đã tảng sáng, so với thời gian rời giường lúc trước thì sớm hơn một chút, nhưng nếu muốn dậy thì cũng có thể thức dậy được rồi.
Nhìn Sở Sở và sói con ở trên giường, Tần Thanh Man bất đắc dĩ bò dậy.
Cô lúc này đang buồn phiền suy nghĩ xem nên cho sói con ăn cái gì.
Sói vẫn còn chưa dứt sữa, cũng chưa tới lúc có thể ăn thức ăn bổ sung, thời đại này cũng không giống như thời hiện đại, có thể dễ dàng mua được sữa dê, sữa bò.
Niên đại này chẳng có ai nuôi bò, dê cả!
Cho nên cái ăn của sói con liền trở thành vấn đề lớn bắt buộc Tần Thanh Man phải cân nhắc.
"Chị, chị đi làm gì thế?" Sở Sở ngờ vực nhìn Tần Thanh Man rời giường, thời gian vẫn còn sớm, vẫn có thể ngủ thêm lúc nữa mà.
"Chị đi hỏi thăm một chút xem ở đâu có sữa dê, sữa bò."
Tần Thanh Man cũng không giấu diếm Sở Sở.
Sở Sở cúi đầu nhìn nhóc sói trong lòng, có lẽ do nháo loạn một lúc lâu cho nên nhóc sói lúc này không chỉ mệt mỏi mà còn cảm thấy đói bụng, đang há miệng cắn nhè nhẹ lên ngón tay của Sở Sở, trong miệng cũng không ngừng rên hừ hừ.
"Chị, em cũng rời giường."
Sở Sở vừa được làm "vú em" cũng không thể ngồi yên được nữa.
"Ừm, em ở nhà chơi với Đô Đô, chị đi tìm thím A Vân hỏi thăm một chút xem thế nào." Tần Thanh Man sửa soạn cho mình xong, đi thông bếp lò rồi dặn dò Sở Sở, sau đó đi ra cửa, thuận tiện kiểm tra xem trên mặt đất có lưu lại dấu vết móng sói không.
Cô không muốn để người khác biết được hôm qua có sói vào nhà mình.
Nếu không sẽ rất dễ gây ra sự hoảng loạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận